"Tôi biết." Trương Triết Phong gật đầu, cười nói: "Tôi biết viện trưởng Hách có dị năng đặc thù nên khu an toàn nào cũng muốn. Nhưng tôi không muốn giống Lưu Thắng Huy, nhốt viện trưởng Hách lại để làm việc cho mình. Tôi nghĩ rằng thay vì trở thành kẻ thù thì tôi là một người bạn. Bạn bè giúp đỡ nên viện trưởng Hách hẳn là sẽ đồng ý."
"Cái này thì ông phải tự hỏi ông ấy." Mạnh Giang Thiên đứng lên đi đến cạnh cửa phòng ngủ, gõ cửa nói: "Viện trưởng, ra một chút đi."
Hách Nhân nằm sấp trên cửa nghe được rõ ràng, mở cửa đi ra.
Thôi Tây Sinh tò mò đứng nhìn xung quanh cửa, Trương Triết Phong chỉ cười thân thiện với Thôi Tây Sinh, nhưng hai dị năng giả phía sau hắn lại nhìn thẳng Thôi Tây Sinh.
Hách Nhân chú ý tới ánh mắt của hai dị năng giả, lông mày nhướng lên nhìn về phía Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai dị năng giả một cái, mặt không chút thay đổi, nhìn không ra tâm tình.
Hách Nhân cười cười, nói với Trương Triết Phong: "Nếu đã là bạn, vậy tôi nhất định sẽ giúp đỡ. Tôi tin rằng ông Trương sẽ không hạn chế quyền tự do cá nhân của tôi như ông Lưu Thắng Huy đã làm. Hơn nữa, nếu tôi không trở về, Mạnh Giang Thiên sẽ đi cứu tôi, phải không?" Hách Nhân nhìn về phía Mạnh Giang Thiên, vừa khẩn trương lại chờ mong.
"Đương nhiên." Mạnh Giang Thiên gật đầu trong ánh mắt chằm chằm của Hách Nhân.
Hách Nhân nở nụ cười.
"Ngài hoàn toàn có thể yên tâm, tôi sẽ đưa ngài hoàn chỉnh trở về. Hôm nay đã quá muộn, Mạnh tiên sinh nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai tôi sẽ phái người đến đón cậu. Chỉ là viện trưởng Hách có thể đi theo tôi một chuyến hay không?Zombie tới quá đột ngột, rất nhiều người đều bị cào cắn, nếu không kịp thời tinh lọc virus zombie, đợi đến khi cơ quan trên người bọn họ đều thối rữa thì không cứu được."
"Có thể, nhưng đẳng cấp của tôi cũng không cao, chỉ sợ thoáng cái không tinh lọc được quá nhiều người. Có bao nhiêu người bị nhiễm bệnh?"
"Còn chưa kịp thống kê, hiện tại thời điểm này, có thể cứu bao nhiêu thì lợi bấy nhiêu." Trương Triết Phong lắc đầu thở dài, nhìn qua rất lo lắng.
"Vậy ông chờ tôi một lát, tôi đi lấy chút đồ."
"Được."
Hách Nhân đi vào phòng của mình, bắt đầu lật chai chai lọ lọ chứa các loại thuốc của ông.
Trương Triết Phong có điện thoại tới, cười chào Mạnh Giang Thiên liền đi ra ngoài nghe điện thoại, hai dị năng giả một tấc không rời đi theo.
Hách Nhân cầm một gói thuốc đi ra, thấy Trương Triết Phong ở bên ngoài gọi điện thoại, tiến đến bên cạnh Mạnh Giang Thiên nhỏ giọng nói: "Cậu có thấy ánh mắt của hai dị năng giả kia nhìn vợ cậu không? Cả hai đều phản ứng. Nhưng Trương Triết Phong là người bình thường thì không có cảm giác."
"Vậy thì thế nào? Nếu bọn họ dám duỗi móng vuốt quá dài, tôi sẽ chặt móng vuốt của bọn họ." Mạnh Giang Thiên lạnh lùng nói.
Hách Nhân không nói gì, người này dục vọng chiếm hữu quá mạnh, hơn nữa căn bản ông cũng không phải có ý tứ kia.
"Dị năng giả nam không thể mang thai, đối tượng mà vợ cậu có thể câu dẫn được hẳn là loại người này." Hách Nhân tự mang đề tài trở về.
"Ai dám đến tôi liền chặt người đó." Mạnh Giang Thiên hung dữ bỏ lại một câu, ôm Thôi Tây Sinh.
Hách Nhân trợn trắng mắt, cùng cái bình dấm này cũng không có cách nào tán gẫu đề tài đứng đắn. Chó già độc thân không thể chịu đựng được sự ân ái của những lớp trẻ, ông vẫn nên đi cứu thế giới.
Nhưng trước khi đi vẫn dặn Mạnh Giang Thiên một câu: "Dị năng cùng những thuốc này phỏng chừng chỉ có thể chống đỡ đến sáng mai. Nếu tôi không thể trở lại vào buổi sáng, tôi sẽ yêu cầu họ mang thư cho cậu. Nếu không có ai mang thư trở lại, cậu phải đến để cứu tôi."
"Biết rồi." Mạnh Giang Thiên gật đầu, Thôi Tây Sinh còn phải dựa vào Hách Nhân để điều trị thân thể, hiện tại anh sẽ không mặc kệ Hách Nhân.
Hách Nhân đi cùng Trương Triết Phong, sợ zombie lại đột nhiên xuất hiện nên nửa đêm Mạnh Giang Thiên ngủ không say, có chút rung động rất nhỏ anh cũng đều cảnh giác.
Thôi Tây Sinh nằm trong lòng Mạnh Giang Thiên ngủ ngon lành, sáng sớm hôm sau, Trương Triết Phong phái người đến đón Mạnh Giang Thiên, thuận tiện mang Hách Nhân mệt mỏi nhừ người trở về.
Cũng rất thân mật sắp xếp bữa sáng thịnh soạn. Bữa sáng này thực sự rất phong phú, trứng, thịt lợn, bánh bao nhân thịt bò. Những bữa sáng này trước tận thế thường xuyên nhìn thấy, sau tận thế chính là thực phẩm xa xỉ.
Bảo bối ăn dị năng của Mạnh Giang Thiên, thành thành thật thật không náo loạn nữa. Thôi Tây Sinh không buồn ngủ cũng không buồn nôn, bữa sáng này ăn vô cùng thỏa mãn.
Mạnh Giang Thiên nhìn Thôi Tây Sinh ăn ngon lành, đối với việc làm việc cho Trương Triết Phong cũng có thêm chút tình nguyện.
Trương Triết Phong phái vài người tới bảo vệ Thôi Tây Sinh, một bảo mẫu là người bình thường, hai dị năng giả lại là nữ.
"Tôi muốn hai nữ, miễn cho cậu chặt móng vuốt của người khác. Cậu yên tâm đi, tôi giúp cậu trông Thôi Tây Sinh." Hách Nhân ăn điểm tâm, vỗ ngực mình nói.
"Ông vẫn nên coi trọng chính mình đi." Mạnh Giang Thiên lườm ông một cái, một người ăn cơm có thể ngủ gật ba lần, ai chăm sóc ai còn chưa biết.
Hai nữ dị năng giả đẳng cấp đều ở cấp hai, hẳn là có thể bảo vệ Thôi Tây Sinh.
Mạnh Giang Thiên đi theo người đến phòng làm việc của Trương Triết Phong. Trong phòng còn có một cô gái, dị năng cả người rung động rõ ràng, hẳn là sắp tới cấp ba rồi.
Trang điểm tinh xảo, mặc quần áo bó sát, phác họa ra dáng người xuất chúng, chân dài vắt với nhau, tư thế oai hùng hiên ngang, là một đại mỹ nhân.
"Tối hôm qua nghỉ ngơi thế nào?" Trương Triết Phong rất nhiệt tình kéo Mạnh Giang Thiên ngồi xuống.
Đại mỹ nhân ngồi bên cạnh Trương Triết Phong, không chút che dấu đánh giá Mạnh Giang Thiên.
"Hoàn hảo." Mạnh Giang Thiên khẽ nhíu mày, hình như cô gái này có chút không lễ phép. Nào có ai vừa gặp mặt cứ như vậy đánh giá người khác.
"Ngày hôm qua làm viện trưởng Hách mệt mỏi, một đêm cứu hơn một trăm tám mươi người. Tôi cũng không có gì để bù đắp, chỉ có thể để cho các cậu ăn bồi bổ một chút. Sáng nay bữa sáng có hài lòng không? Mặc dù đơn giản, nhưng cũng là bữa sáng tốt nhất mà tôi có thể lấy ra bây giờ."
"Rất hài lòng, tận thế có thể ăn được bữa sáng tốt như vậy đã thỏa mãn rồi. Có manh mối nào về zombie không? Tôi nên tìm từ đâu?" Mạnh Giang Thiên trực tiếp hỏi.
Trương Triết Phong nói nửa ngày không nói chuyện chính sự, sự quan sát của người phụ nữ kia khiến sự kiên nhẫn của anh sắp tiêu hao hết.
"Người trẻ tuổi các cậu chính là có động lực. Sáng sớm con gái tôi đã chạy tới chỗ tôi, muốn đi điều tra chuyện zombie. Giới thiệu với cậu, đây là con gái tôi, Trương Giai Ny."
"Đêm qua nó không ngủ, giúp cứu người, tôi bảo nó trở về nghỉ ngơi nó cũng không về. Nó quá bướng bỉnh, tôi không có cách nào với nó. Hôm nay hai người cùng đi tìm. Nó rất quen thuộc với khu an toàn, nó dẫn đường thì hai người cũng có thể tìm nhanh hơn một chút. Đây là những nơi đáng ngờ, hai người đi xem thử." Trương Triết Phong đưa cho Mạnh Giang Thiên một tờ giấy, trên giấy là chỗ nghi ngờ có địa đạo.
Mạnh Giang Thiên nhìn thoáng qua, anh vừa mới tới khu an toàn, địa điểm trên một cái anh cũng không biết ở đâu.
"Đi thôi, tôi dẫn anh đi." Trương Giai Ny kéo tờ giấy trong tay Mạnh Giang Thiên, cười rất tự tin xinh đẹp.
Mạnh Giang Thiên không nói thêm gì, chỉ cảm thấy quả thật cô gái này không lễ phép. Trong tay cô cũng có một tấm mà còn đến cướp của anh.
Hơn nữa sắc mặt cô gái này hồng nhuận với tinh thần tràn đầy, nào giống như bận rộn cả đêm. Hách Nhân mệt mỏi choáng váng, cô gái này vừa nhìn đã biết là mới ngủ no rời giường.
Nụ cười kia của cô vẫn bưng cái giá luôn cười như vậy, cũng không ngại mệt mỏi.
Hai cha con này không biết đang làm cái quái gì.
Tuy rằng chán ghét người phụ nữ trên dưới đều đang diễn kịch này, nhưng vì sớm hoàn thành nhiệm vụ để ngồi trực thăng rời đi nên Mạnh Giang Thiên vẫn nhịn.
Xe của Trương Giai Ny cũng là một chiếc xe thể thao màu đỏ cực kỳ bắt mắt. Nhìn logo của xe, là một chiếc xe sang trước tận thế.
Ngồi trên xe, mặc dù chiếc xe có một chút chật chội, nhưng tốc độ thực sự nhanh chóng.
"Tôi nghe nói anh đã cấp 3.8 rồi, tận thế mới tới không bao lâu, làm sao anh thăng cấp nhanh như vậy?" Trương Giai Ny vừa châm lửa là nói chuyện với Mạnh Giang Thiên.
"Thiên phú." Mạnh Giang Thiên không muốn nói chuyện với Trương Giai Ny, lạnh nhạt nhảy ra hai chữ.
"Thiên phú quả thật rất quan trọng. Tận thế vừa đến, trật tự xã hội loài người hoàn toàn bị lật đổ. Dị năng giả cùng người bình thường trở thành bùn đất khác nhau. Người có thể thức tỉnh dị năng đều là người có thiên phú dị bẩm."
Mạnh Giang Thiên trầm mặc, không biết cô gái này rốt cuộc muốn nói cái gì.
Mạnh Giang Thiên không nói lời nào, Trương Giai Ny cũng không thèm để ý, tiếp tục nói: "Sau này thế giới nhất định sẽ là chúa tể của dị năng giả, ở trước mặt những lực lượng tuyệt đối thì trói buộc của xã hội loài người trước kia đều vô dụng. Người bình thường và dị năng giả sẽ chân chính trở thành người của hai thế giới." Trương Giai Ny nói xong nhìn Mạnh Giang Thiên một cái.
Mạnh Giang Thiên vẫn trầm mặc, Trương Giai Ny tiếp tục nói: "Nơi nào có người thì có tranh đấu, tranh đấu giữa dị năng nhất định sẽ rất kịch liệt, không cẩn thận sẽ trả giá bằng tính mạng. Nếu muốn nổi bật trong dị năng giả, nhất định đẳng cấp tài trí phải hơn người, còn phải có đủ quyền lợi mới có thể làm chuyện mình muốn làm."
"Không có dị năng giả thì làm cái gì đều sẽ bị ràng buộc. Tựa như ba tôi, tuy rằng là quản lý khu an toàn nhưng vẫn phải để ý ý kiến của mấy dị năng giả kia, rất nhiều chuyện cũng không phải một mình ông ấy có thể quyết định. Lúc này đây ông ấy có thể làm quản lý, cũng là bởi vì có tôi làm chỗ dựa cho ông ấy, hơn nữa trước tận thế ông ấy cũng có danh tiếng."
"Nhưng tôi là một cô gái, tôi vẫn thích dạo phố mua đồ, không thích những cuộc đấu tranh quyền lực. Tôi đã nói với ba tôi, nếu tôi có thể tìm thấy một người chồng đẳng cấp cao, ba tôi sẽ đưa vị trí quản lý này cho chồng tương lai." Trương Giai Ny len lén liếc mắt nhìn Mạnh Giang Thiên, đánh giá phản ứng của anh.
Mạnh Giang Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ xe, mặt không chút thay đổi.
Trương Giai Ny khẽ cắn môi dưới có chút tức giận.
Cô nói nhiều như vậy, ám chỉ cũng đều rất rõ ràng, chỉ cần không phải quá ngu xuẩn, hẳn là đều nghe ra ý tứ của cô.
Nhưng người này vậy mà một chữ cũng không trả lời cô, rốt cuộc người này là ngu thật hay giả ngu.
Bình thường được người a dua nịnh hót quen rồi, hiện tại bị người lạnh lùng đối đãi như vậy thì Trương Giai Ny rất tức giận, lòng hiếu thắng nổi lên, hôm nay cô nhất định phải trêu chọc đầu gỗ này.
Có thể làm cho cô chủ động trêu chọc rất ít ỏi. Cho dù đó là lợi thế của riêng mình, hoặc nền tảng gia đình của cô, những người cô muốn theo đuổi cho đến nay không hề thất bại.
"Nghe nói anh có bạn trai, còn mang thai. Tận thế thật sự là thần kỳ, nam sinh cũng có thể sinh bảo bối." Trêu người phải được người đáp lời trước, Trương Giai Ny chọn một đề tài mà có thể Mạnh Giang Thiên sẽ cảm thấy hứng thú.
"Cô muốn nói cái gì?" Quả nhiên nhắc tới Thôi Tây Sinh, Mạnh Giang Thiên cũng không trầm mặc nữa, cô gái này sao nghe như đang trào phúng Thôi Tây Sinh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]