Viên đá tóc xanh ném không có lệch, chính giữa bụng Tiêu Nhã Tình, nhìn vị trí kia nếu ném vào người Thôi Tây Sinh thì chính là vị trí bảo bối.
"Aaa." Tiêu Nhã Tình ôm bụng ngồi xổm xuống, mồ hôi lạnh trên trán lập tức toát ra, theo hai má chảy xuống.
"Mẹ, mẹ không sao chứ?" Thôi Tây Sinh vội vàng đi đỡ Tiêu Nhã Tình.
Tiêu Nhã Tình đau đến không nói nên lời, thở một hơi đều ảnh hưởng đến miệng vết thương, đau càng lợi hại.
"Chít..." Tiểu Bạch rất ảo não, nhe răng nhếch miệng hung dữ nhìn đèn giao thông.
Vậy mà nó không bảo vệ Thôi Tây Sinh tốt. Nếu không phải có Tiêu Nhã Tình ngăn cản, chỉ sợ thứ nhỏ bé trong bụng Thôi Tây Sinh sẽ không sống nổi.
Hiện tại nếu có Tiểu Hắc ở đây, mấy đứa tạp vụn này chỉ cần một cái sấm đã sun vòi. Lần đầu tiên, Tiểu Bạch sinh ra chán chường với dị năng mềm nhũn này của nó.
Không thể để cho ba người này làm Thôi Tây Sinh đau, sương mù màu sắc tràn ngập quanh người Tiểu Bạch.
"Dừng tay." Xa xa có một tiếng hét lớn, làm cho Tiểu Bạch sửng sốt một chút, thấy có người đang chạy về phía này, Tiểu Bạch suy nghĩ trong chốc lát rồi thu hồi dị năng của nó.
Đèn giao thông thấy có người tới, có vẻ ba người rất sợ người này nên vội vàng chạy đi.
Tiểu Bạch gắt gao nhớ kỹ bộ dáng của ba đèn giao thông này. Một dị năng màu sắc chui vào trong đầu tóc vàng.
Dị năng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462231/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.