"Chúng tôi dựa theo một viên tinh hạch cấp một để đổi. Hiện tại một viên cấp một sáu vạn giá trị cống hiến, cấp hai phải mười lăm vạn giá trị cống hiến. Nếu chỉ có một viên tinh hạch cấp hai, có thể đổi hai lọ thuốc tinh lọc Nếu là hai viên tinh hạch cấp hai, vậy vừa vặn có thể đổi năm lọ thuốc tinh lọc." Mạnh Giang Thiên tính giá cả nói.
"Vậy nếu là thuộc tính rất hiếm thì sao?" Tô Nguyệt lại hỏi.
"Vậy phải xem là thuộc tính gì." Mạnh Giang Thiên không khỏi chờ mong nhìn Tô Nguyệt, thuộc tính dị năng cơ bản anh đều trải qua cắn nuốt tinh hạch mà thức tỉnh, hiện tại thiếu thuộc tính hiếm.
"Xem ra sau này muốn dùng tinh hạch cấp hai đổi thuốc còn phải tích góp đủ hai viên đổi mới thích hợp." Kính râm đen nhánh che khuất ánh mắt chờ mong của Mạnh Giang Thiên, Tô Nguyệt cũng không nhìn thấy.
Lấy ra một vài tinh hạch từ túi vải nhỏ. Sáu viên cấp một, hai viên cấp hai. Đều là thuộc tính kim cây lửa nước đất rất phổ biến.
"Vương lão tiên sinh, những thứ này có thể đổi mười một lọ thuốc tinh lọc đi." Tô Nguyệt đưa tinh hạch cho Mạnh Giang Thiên.
"Đúng vậy." Mạnh Giang Thiên thu tinh hạch, dưới áo choàng rộng lớn che lấp, lấy ra mười một cái lọ thủy tinh nhỏ đưa cho Tô Nguyệt.
Tô Nguyệt vui vẻ phấn chấn tiếp nhận, quanh người cô lập tức tụ tập vài người, hẳn đều là tiểu đội dị năng giả cùng cô.
Số lượng của tiểu đội này so với tiểu đội Trịnh Thành Công nhiều hơn, Tô Nguyệt cùng Mạnh Giang Thiên chào hỏi, dẫn một đám người sang một bên phân phát thuốc.
"Vương tiên sinh..." Trịnh Thành Công vừa muốn nói chuyện.
Một người đàn ông trung niên lại đi tới: "Vương tiên sinh, tôi là đội trưởng tiểu đội dị năng giả thợ săn, tên tôi là Phạm Chí Cương. Tôi chỉ có ba viên tinh hạch cấp một, nhưng có một viên là thuộc tính hiếm, tôi cũng không biết thuộc về hệ nào. Lúc ấy chúng tôi nhìn thấy một zombie rất kỳ quái, thân thể nó cũng không thối rữa, nhưng quả thật làn da là loại màu xám xanh, ánh mắt cũng là màu xám xanh."
"Khi chúng tôi giết nó, vết thương của nó còn có thể khép lại, chúng tôi chém đầu mới giết được nó. Tôi đoán hẳn là một loại dị năng có thể chữa lành vết thương. Ông thấy tinh hạch này được thì cho tôi thêm một lọ." Phạm Chí Cương cầm một viên tinh hạch màu trắng, chờ mong nhìn Mạnh Giang Thiên.
Ánh mắt dưới kính râm Mạnh Giang Thiên ngạc nhiên nhìn tinh hạch, đây là một viên tinh hạch hệ chữa trị.
Thực sự là một cái tốt. Mạnh Giang Thiên che giấu vui sướng, lấy tinh hạch giả bộ làm dáng đánh giá một phen: "Đúng là dị năng rất hiếm, có thể cho cậu thêm một lọ."
Mạnh Giang Thiên nói bình thản, lạnh nhạt cất kỹ ba viên tinh hạch cấp một, cho Phạm Chí Cương bốn lọ thuốc tinh lọc.
"Cảm ơn Vương tiên sinh." Phạm Chí Cương vui mừng cầm thuốc đi tới tiểu đội của mình, một đám người thương lượng nên phân chia bốn lọ thuốc này như thế nào.
Không có ai đến nữa, đội ngũ tạm thời này tựa hồ là do ba tiểu đội dị năng giả tạo thành.
Mạnh Giang Thiên quay đầu nhìn về phía Trịnh Thành Công, người này còn nợ anh hai viên tinh hạch.
"Đáng tiếc tôi chỉ có năm viên tinh hạch cấp một, còn đều là dị năng thông thường." Trịnh Thành Công đưa tinh hạch của mình cho Mạnh Giang Thiên.
"Trừ đi hai lọ, cho cậu ba lọ." Mạnh Giang Thiên lấy ra ba lọ thuốc tinh lọc.
Trịnh Thành Công đưa một lọ thuốc cho lão Cao, còn hai lọ cất đi, nhìn đồng đội của mình: "Hai lọ này đặt ở chỗ tôi trước, ai bị zombie cắn thì dùng."
Đội ngũ của Trịnh Thành Công ít người, tựa hồ cũng rất tín nhiệm hắn, không ai phản đối.
"Trời cũng sáng, tôi sẽ không quấy rầy các cậu làm nhiệm vụ nữa. Tôi đi trước." Việc làm ăn ở đây đã hoàn thành, Mạnh Giang Thiên chuẩn bị đi tìm mục tiêu tiếp theo.
"Ông đi sao? Vương tiên sinh đi đâu? Tôi sẽ cung cấp cho ông thông tin liên lạc của tôi." Trịnh Thành Công sợ Mạnh Giang Thiên đi rồi sẽ không liên lạc được, lấy điện thoại di động của mình ra.
"Không cần, nếu các cậu muốn thuốc, có thể phát hành nhiệm vụ, tôi sẽ nhìn thấy." Mạnh Giang Thiên không muốn Trịnh Thành Công liên lạc, không có gì để nói, nói anh cũng không nhớ được.
Nghe nói Mạnh Giang Thiên muốn đi, mọi người vây quanh anh đưa điện thoại. Mạnh Giang Thiên từ chối thỉnh cầu của Tô Nguyệt cùng Phạm Chí Cương muốn thêm phương thức liên lạc, ở trong ánh mắt mọi người rời đi.
Đi thẳng đến nơi không nhìn thấy mọi người, Mạnh Giang Thiên từ trên không trung bay ra.
Từ nhiệm vụ được mấy binh sĩ đổi tổng cộng mười bốn viên tinh hạch cấp một, cùng hai viên tinh hạch cấp hai. Thuốc tinh lọc đổi hai mươi lọ, còn lại ba mươi lọ.
Mạnh Giang Thiên trở lại khu an toàn, giao cho bên nhiệm vụ tinh hạch mà mình nhận, ngoại trừ viên tinh hạch hệ chữa trị kia, những tinh hạch khác đều giao cho bên nhiệm vụ.
108 vạn giá trị cống hiến chuyển vào trong thẻ thân phận của Mạnh Giang Thiên.
Vốn Mạnh Giang Thiên định về nhà, chuyển giá trị cống hiến cho Hách Nhân, nhưng lại thấy có một tiểu đội đông đảo xuất phát, Mạnh Giang Thiên vội vàng đi theo.
Thời gian một ngày, Mạnh Giang Thiên dùng phương pháp tương tự, đổi năm mươi lọ thuốc tinh lọc thành tinh hạch.
Đúng 300 vạn giá trị cống hiến, tối Mạnh Giang Thiên về nhà, chuyển hết tiền cho Hách Nhân.
Hách Nhân muốn chia cho anh một trăm vạn, Mạnh Giang Thiên không muốn, chỉ coi viên tinh hạch hệ chữa trị kia là phí chạy việc vặt trong ngày hôm nay.
Có tiền, Hách Nhân lại đi mua thuốc đông y, luyện chế thuốc tinh lọc. Thời gian một đêm, lại luyện chế ra năm mươi lọ thuốc tinh lọc.
Mạnh Giang Thiên chạy một ngày lại đổi 380 vạn, lúc này anh đổi được rất nhiều tinh hạch cấp hai.
Thời gian hai ngày của Mạnh Giang Thiên, bán đến hai trăm viên tinh hạch khiến cho một số người chú ý. Mạnh Giang Thiên nhận ra có người đang theo dõi anh.
Bán tinh hạch như vậy quả thật cũng không ổn, ngày thứ ba Mạnh Giang Thiên không đi nhận nhiệm vụ, chỉ là đổi tinh hạch, không có bán nữa.
Lưu An Giản cũng đến hỏi Mạnh Giang Thiên tại sao lại bán được nhiều tinh hạch như vậy, Mạnh Giang Thiên chỉ nói lúc trước tích góp được, hiện tại không có tiền, bán đổi lấy tiền. Lưu An Giản cũng không nói nhiều, không thấy Thôi Tây Sinh liền rời đi.
Luyện thuốc, bán tinh hạch, vẫn kéo dài năm ngày, rốt cục sáng thứ sáu, trong đại sảnh nhiệm vụ, một nhiệm vụ khiến cho tất cả mọi người thảo luận.
"Thu mua thuốc có thể tinh lọc virus zombie, một viên tinh hạch cấp một đổi 5ml." Người phát hành nhiệm vụ là Trịnh Thành Công, phía dưới là thông tin liên lạc của hắn.
Thuốc có thể tinh lọc virus zombie! Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, điện thoại của Trịnh Thành Công bị gọi ầm ầm, vô số dị năng giả hỏi chuyện thuốc tinh lọc.
Trịnh Thành Công nhận điện thoại phiền não không thôi, nhưng lại không dám không nghe, sợ bỏ lỡ điện thoại của vị Vương tiên sinh kia.
"Đội trưởng, không bằng hẹn một nơi gặp mặt, không phải Vương tiên sinh thì chúng ta không tiếp đãi là được." Lão Cao nhìn khuôn mặt đen âm trầm của Trịnh Thành Công, đề nghị nói.
Trịnh Thành Công nhíu mày suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được, ông đi cập nhật nhiệm vụ một chút, hẹn gặp mặt ở đây."
"Được." Lão Cao đi cập nhật nội dung nhiệm vụ. Trịnh Thành Công không thể nhịn được nữa, dập máy di động.
Cuối cùng cũng yên tĩnh.
"Nhiệm vụ đã được cập nhật một lần nữa. Bọn họ bảo Mạnh Giang Thiên đến phủ Tân Nguyệt gặp." Thôi Tây Sinh lướt điện thoại di động, nói với Tiêu Nhã Tình.
Mạnh Giang Thiên đi ra ngoài bán thuốc, Hách Nhân đang ngủ bù, chuyện chú ý nhiệm vụ liền giao cho Thôi Tây Sinh.
Thôi Tây Sinh theo dõi năm ngày, rốt cuộc cũng thấy được nhiệm vụ mua thuốc tinh lọc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]