Thôi Tây Sinh vào nhà, ấn cái công tắc đèn vài lần, đèn vẫn không sáng. TV, máy nước nóng, đèn điện trong mỗi phòng Thôi Tây Sinh đều lần lượt thử, cũng là trạng thái mất điện.
Tìm được cầu dao trong nhà, cũng không có nhảy aptomat, đúng là nhà cậu mất điện.
"Kỳ quái." Thôi Tây Sinh nhíu mày đứng ở trong sân, nghe nhà bên cạnh quỷ khóc kêu gào.
Tiêu Nhã Tình đi thật lâu cầm túi lớn túi nhỏ trở về, cau mày buông đồ ăn xuống, nói với Thôi Tây Sinh: "Lúc mẹ trở về, nghe được nhà bên cạnh chúng ta có người hát, mẹ đến nhà họ nhìn một chút, nhà họ có nước cũng có điện, cầu dao nhà mình có phải hỏng hay không?"
"Con xem cầu dao, dường như không có gì hỏng. Nhưng con cũng không hiểu mạch điện, không biết có phải là hỏng hay không." Thôi Tây Sinh lắc đầu.
"Vậy tìm ai đến xem hộ, số điện thoại của công ty điện lực là gì?"
"Con không biết."
"Cái gì không biết, hai người đang tìm cái gì?" Hách Nhân phong trần mệt mỏi trở về, trong tay còn cầm một ít rau quả.
"Hai người đã mua thức ăn, tôi còn mua thêm một ít về. Tôi đói, ăn cơm thôi." Hách Nhân vào bếp đặt rau xuống, muốn rửa tay lại phát hiện hết nước.
"Hết nước hả?" Hách Nhân đi ra hỏi.
"Mất nước lại mất điện, viện trưởng, ngài có biết xem cầu dao không? Nhà người khác không mất, nhà chúng ta lại mất." Tiêu Nhã Tình nói.
"Chỉ có nhà chúng ta mất?" Hách Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462179/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.