(*) Trong cụm 抄家灭门: Sao Gia Diệt Môn - Tịch thu tài sản và giết cả nhà.
"Tinh hạch của Lưu An Giản ở đâu?" Triệu Vỹ Gia trực tiếp hỏi. Rất nhanh Phùng Kinh Quảng sẽ tới điều tra, hắn không có thời gian lề mề với bọn họ.
"Anh lại muốn tinh hạch An Giản làm gì?" Chu Tú Lan nhíu mày.
Triệu Vỹ Gia lạnh mặt, dừng lại một lát, ngón tay vừa động, cành cây quấn quanh Lưu Chiêu rút ra một nhánh nhỏ, nhánh cây bén nhọn nhắm ngay cổ Lưu Chiêu đâm xuyên qua.
Cổ họng bị cắt đứt, tiếng kêu thảm thiết Lưu Chiêu muốn kêu vùi ở trong cổ, phồng bong bóng máu, tiếng ùng ục vang lên.
"Lão Lưu! Triệu Vỹ Gia, anh đang làm gì vậy??" Mắt Chu Tú Lan muốn nứt ra, giận dữ rống với Triệu Vỹ Gia.
"Nếu bà không cho tôi, ông ta sẽ mất máu mà chết. Đứt động mạch chủ, chỉ mất hai phút là ngỏm, bà có thể suy nghĩ từ từ."
Cành cây trong cổ Lưu Chiêu vặn vẹo vài cái, máu tươi phun ra như đài phun nước.
"Giết người phải đền mạng! Ông ấy là ba vợ anh! Sao anh có thể giết ông ấy?" Chu Tú Lan thấy sắc mặt Lưu Chiêu càng thêm xanh tím, khàn giọng kêu.
"A, ba vợ?" Triệu Vỹ Gia khinh thường cười, tay siết chặt, cành cây quấn quanh cổ Lưu Chiêu, cành cây mềm mại thoáng cái trở nên sắc bén, Lưu Chiêu không đợi đến khi mất máu mà chết, đã bị Triệu Vỹ Gia cắt đầu xuống.
Cành cây nâng đầu Lưu Chiêu chết không nhắm mắt đặt ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462139/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.