Dân Tự nhìn người trong tay mình, và sau đó liếc nhìn Trần Hạo Hiên.
Ánh mắt đó như muốn nói: "Chuyện gì vậy? Không phải cậu nói em gái cậu sẽ không đến sao?"
Trần Hạo Hiên nhún vai bất lực.
"Anh có nhớ em không?!"Trần Ánh hỏi.
Dân Tự không dám làm cho Trần Ánh buồn, vì vậy anh ta chỉ có thể gật đầu.
Nhìn thấy Dân Tự gật đầu, Trần Ánh mừng đến mức nhảy nhót như một đứa trẻ.
"Boss, cô gái đó đã được đưa đến bệnh viện gần đây. Bác sĩ nói rằng các biện pháp sơ cứu đã được thực hiện rất tốt, và người đó không còn gặp rắc rối nghiêm trọng."
Bạch Nghiễn nói.
Người mà Bạch Nghiễn đưa đến bệnh viện chính là người được Trần Hạo Hiên cứu khi bị ngã xuống biển.
"Được, tôi hiểu rồi."
"Em nghe nói rằng ai đó đã bị ngã xuống biển. Anh đã cứu họ?"
Nghe vậy, Trần Hạo Hiên gật đầu.
"Là một cô gái ngã xuống biển?"
Tiếp tục gật đầu.
"Anh đã hô hấp nhân tạo cho cô ấy?"
Anh lắc đầu.
Hô hấp nhân tạo?
Anh có bệnh sạch sẽ với những người phụ nữ khác ngoài cô, vì vậy anh không thể hô hấp nhân tạo cho người khác được.
Tất nhiên, anh cũng không phải loại người bất cần.
Anh đã yêu cầu Bạch Nghiễn hô hấp nhân tạo.
"Không phải anh, vậy là ai?"
"Bạch Nghiễn."
Nghe đến đây, Kiều Ninh không còn cảm thấy khó chịu nữa.
"Anh sẽ không hô hấp nhân tạo cho người khác ngoại trừ em."
Anh biết rằng cô đã hiểu lầm, vì vậy coi mưới liên tục đặt những câu hỏi vừa rồi.
Chính vì anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tai-sinh-toi-dan-than-vao-gioi-giai-tri/778616/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.