6.
Cây trâm có linh lực của ta, quả thật không thể nào chống chế được.
Hiện giờ đành phải tùy cơ ứng biến, ta không giả vờ nữa, ngả bài với hắn.
"Chúng ta quả thật có một chút quan hệ nhưng không nhiều lắm."
"Không nhiều lắm là như thế nào?"
Hắn đặt cây trâm ở trên bàn, lúc giơ tay ra mơ hồ có thể thấy được vải băng ở ngay ngực, dường như hắn chỉ xử lý vết thương một cách đơn giản rồi tới tìm ta ngay.
Ta nghiêng đầu đi, không dám nhìn nhiều.
Không thể để cho hắn biết thứ mà ta tu luyện là Vô Tình Đạo.
Giữa không gian đầy khói lửa ngầm, ta đột nhiên phát huy bản năng cầu sinh tồn, thốt ra một câu: "Cây trâm này... Chính là lúc ấy, khi ta theo đuổi Đế Quân đã đưa cho ngài."
Tạ Khuyết ho sặc sụa như thể vừa bị ta dọa sợ.
Gương mặt trắng xanh nhiễm lên vài phần đỏ ửng, hắn khoát tay, ý bảo ta tiếp tục.
"Thật ra... Ta vốn là đệ tử của Hợp Hoan Tông, năm đó ta yêu Đế Quân ngay từ cái nhìn đầu tiên, khổ sở theo đuổi ngài mà lại không có kết quả. Sau khi bị Đế Quân từ chối, ta đã cố gắng tu luyện, rốt cuộc cũng có thể phi thăng, cây trâm này là vật năm đó..."
Ta cố gắng nói từng câu từng chữ vô cùng sinh động, cố gắng khiến hắn vừa nghe đã tin.
Đợi ta nói xong, trong phòng là một bầu không khí yên tĩnh.
"Sao có thể là Hợp Hoan tông?" Giữa lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-sat-phu-chung-dao/2858966/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.