15.
Ta cảm thấy Tạ Khuyết thay đổi.
Trước kia khi còn là một gốc tiên thảo, hắn cực kỳ lạnh lùng. Lúc ta đang phê duyệt công văn, ta sờ sờ nó, nó cũng lười phản ứng.
Hiện giờ khác rồi.
Tiên thảo trở nên bám người rồi.
Ta vẫn chưa phê duyệt xong một phần công văn, hắn liền dùng thân thể còn vương đầy hơi nước vì vừa tắm xong mà dựa lên vai ta.
Y phục cũng chưa mặc cho xong, lúc nào cũng lộ tay lộ chân.
Da hắn vốn trắng, được hồng y tôn lên, lại càng xinh đẹp hơn.
Ai mà chịu cho nổi đây chứ.
Hắn buồn chán mà chơi đùa đầu ngón tay của ta.
"Vẫn chưa làm xong sao?"
Ta hàm hồ lên tiếng, căn bản không dám nhìn hắn.
Nếu lỡ nhìn một cái, vậy thì hôm nay không xong việc được rồi.
"Ngu Ninh Ninh, ta đã khôi phục tất cả trí nhớ ở nhân gian rồi. Nhưng mà ta vẫn cảm thấy bản thân đã quên cái gì đó?"
"Có thể không nhớ ra được vậy cũng không có gì quan trọng, quên thì quên thôi."
Ta tiện tay đút cho hắn một quả nho, thuận miệng nói: "Nói mới nhớ, gần đây nhiều người phi thăng quá, không biết sư phụ tu luyện thế nào rồi."
Thân thể Tạ Khuyết cứng đờ, hắn ngồi thẳng lên, ngữ khí cũng có hơi hốt hoảng.
"Ta nhớ ra rồi."
"Lần đó ta phạt quỳ, hình như ta… đến bây giờ ta vẫn chưa cho ông ấy đứng dậy."
Ta:???
Ta hốt hoảng tới mức rơi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-sat-phu-chung-dao/2858960/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.