🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Bạch Lạc!"



Xích Viêm nhìn Bạch Lạc như vậy, cả người đều ngây ra.



Trong lòng đột nhiên một trận đau đớn.



Cái cảm giác bất an sắp mất đi thứ gì đó khiến cho Xích Viêm cả người tràn ngập sợ hãi.



Bước chân không tự giác chạy tới nơi Bạch Lạc đang nằm.



Bạch Lạc hai mắt nhắm nghiền nằm trên mặt đất, gió tuyết dữ dội kia đều đã phủ lên người y một tầng mỏng.



Sắc mặt y trắng bệch, ngay cả đôi môi cũng mất đi huyết sắc, biến thành màu tím đen.



Bạch Lạc như này nào còn giống như một người sống nữa?



Y căn bản chính giống như là đã bị đông lạnh chết rồi.



Xích Viêm có chút không dám tin nhìn hình ảnh trước mắt mình, hắn run rẩy vươn tay đặt lên mũi Bạch Lạc.



Hơi thở yếu ớt từ bên kia truyền tới, Bạch Lạc vẫn còn sống...



Xích Viêm nhẹ nhàng thở ra, lập tức ngồi trên mặt đất.



Ai có thể nghĩ đến vương gia quyền cao chức trọng như hắn, lại có một ngày cũng sẽ vì sống chết của một thị vệ mà lo lắng như vậy?



Ngay cả bản thân hắn cũng không ngờ rằng bản thân sẽ có biểu hiện như vậy.



Bạch Lạc rõ ràng không hề quan trọng...



Nhưng mà bản thân vừa nãy sao lại có thể sợ hãi như vậy?



Xích Viêm cưỡng ép ở trong lòng nói với chính mình, đây chỉ là bởi vì Bạch Lạc là dược cổ của mình mà thôi.



Bản thân còn chưa thể mất đi y...



Đúng vậy.



Chỉ là như vậy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-di-vuong-gia-dau-don-muon-chet/2714090/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Khi Ta Đi, Vương Gia Đau Đớn Muốn Chết
Chương 5: Ta chán ghét y còn không kịp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.