Vương phủ mất đi một hạ nhân, việc này vốn là một việc không có gì quan trọng. 
Dù sao vương phủ nhiều hạ nhân như vậy, Xích Viêm đều không có khả năng người nào cũng biết. 
Ngay cả hoàng đế bệ hạ ngày hôm sau cũng tặng qua đây 7, 8 người. Nói là dược cổ mới đặc biệt chọn lựa cho Xích Viêm. 
Lần này Xích Viêm muốn chọn ai thì chọn. 
Không cần phải tiếp tục cố chấp một mình Bạch Lạc. 
Xích Viêm và Bạch Lạc ngủ với nhau năm năm, thời gian này hoàng đế cũng tặng cho Xích Viêm không ít người. 
Nhưng mà, Xích Viêm đều lấy lý do những người này không phải là dược cổ mà từ chối. 
Hoàng đế tất nhiên sẽ không cho phép Xích Viêm chuyên sủng một thị vệ thấp hèn. 
Chẳng qua là lúc đó, chỉ có Bạch Lạc có thể giải được cổ độc trên người Xích Viêm, vì vậy cho dù trong lòng không thích, nhưng mà cũng không còn cách nào. 
Bây giờ năm năm trôi qua rồi, cổ độc trên người Xích Viêm sớm đã giải gần hết. 
Hoàng thượng lại có suy nghĩ tặng người cho Xích Viêm. 
Những người trước mắt nói là dược cổ, nhưng mà so với Bạch Lạc năm đó, lại hoàn toàn không giống nhau. 
Các nàng căn bản không có trải qua những thống khổ mà Bạch Lạc phải trải qua. 
Bất quá là lấy dược cổ làm cái cớ, tặng mỹ nhân qua mà thôi. 
Xích Viêm nhìn những người trước mắt, dùng sức nắm chặt nắm tay. 
Trong lòng quả thực bực bội không nói nên lời. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-di-vuong-gia-dau-don-muon-chet/2714040/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.