Vừa dứt lời, Thích Trác Ngọc bèn không nói nữa.
Thoạt nhìn tựa như cái tên đại phản diện tiêu chuẩn này còn muốn cho Hoàng đế chút thời gian hộc máu và khiếp sợ, sau đó hắn từ từ thưởng thức biểu tình vặn vẹo trừng như muốn nứt mắt ra của hoàng đế. Nhân tiện cũng phải cho tiểu hậu phi bên cạnh hắn một chút thời gian hoàn hồn.
Dù sao mưu triều soán vị nói mồm cũng khác mưu triều soán vị thật. Nếu y đã nói y là đồng đảng của hắn, vậy thì tối nay hắn phải kéo y xuống địa ngục cùng. Thích Trác Ngọc bỗng nhiên lộ ra một nụ cười biến thái, hắn có chút chờ mong biểu cảm kinh hoảng thất thố của Phượng Tuyên.
Sau khi Hoàng đế nghe Thích Trác Ngọc nói xong, quả nhiên sắc mặt trắng bệch, sau đó đỏ lên, ánh mắt gần như hoá máu vì hận.
Thích Trác Ngọc rất hài lòng với vẻ mặt biến hóa của Hoàng đế, tâm trạng đột nhiên trở nên rất tốt. Hắn vén lên một sợi tóc của Phượng Tuyên âm trầm hỏi: "Đang nghĩ gì vậy? ”
Có sợ không? Hay là hối hận?
Thời điểm y lựa chọn cùng tên điên này mưu phản, y đã biết mình đang dấn thân vào con đường không thể quay lại.
Phượng Tuyên nhìn hắn một cái, không biết vì sao Thích Trác Ngọc lại lộ ra loại nụ cười bệnh thần kinh kinh điển này. Suy nghĩ một hồi, trăm năm không thấy, nhìn như vậy đúng là có chút hoài niệm.
Nhưng bây giờ là lúc để hỏi y nghĩ gì sao?
Phượng Tuyên nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ta-bi-su-huynh-chung-dao/2554970/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.