Ninh Đường Sinh hoàn toàn suy sụp.
Sau khi nhận ra bản thân đã không còn con át chủ bài nào nữa, hơn nữa nghênh đón y chính là phán quyết của thẩm phán ngoại tinh, lập tức y đã nước mắt nước mũi giàn dụa.
“Tôi sai rồi…..tôi sai rồi….tha cho tôi đi, tôi không phải gia chủ Ninh gia, tôi chỉ là một trong những người phụ trách thôi, chuyện làm ăn của nông trường cũng đâu phải chỉ có mình tôi…..”
Y liên tục liệt kê một đống tên để giải vây cho mình, thực sự vô cùng buồn cười, sau khi thấy không ai để ý, y lại chuyển sang chửi rủa.
Tiếng gào khóc bén nhọn vang lên bên tai Tô Lương khiến cậu không thoải mái, khẽ nhíu mày.
Có lẽ vì đêm qua đã lo lắng và sắp xếp mọi việc nên giờ Tô Lương cảm thấy hơi choáng váng, trước mắt còn tối sầm lại. Cũng may Ninh Đường Sinh cũng không còn khóc được bao lâu. Một Độc xà lạnh lùng đội chiếc mũ giáp đặc thù do ngoại tinh nhân cung cấp lên đầu Ninh Đường Sinh. Thứ này có thể cắt đứt liên hệ giữa tâm trí và cơ thể, khiến thân thể Ninh Đường Sinh đột nhiên cứng đờ, đầu chúi xuống.
Được trùm kín trong chiếc mũ này, có lẽ y vẫn đang gào khóc điên cuồng trong thế giới của mình, nhưng thực tế thì y sẽ giống như một cái xác không hồn, trong suốt chuyến hành trình tiếp theo, y sẽ luôn ở trong trạng thái “giấc ngủ” đặc biệt này.
Nhưng dù vậy, so với những ngày sau phải lên toà án ngoại tinh, đây cũng có thể coi là khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tro-thanh-omega-thien-menh-cua-chu-cua-tra-cong/383943/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.