“Anh nhớ hết rồi.”
Tô Lương nhàn nhạt nói.
Nghe Lục Chi Chiêu không ngừng lặp lại “đời trước”, “cả đời này” gì đó, Tô Lương thở dài một hơi. Cậu cũng không phủ nhận chuyện mình sống lại nữa.
Lục Chi Chiêu: “Đúng, cũng giống như em thôi.”
Hắn thở dài nói.
“Anh và em đều có thêm một cơ hội, em có biết như vậy không dễ dàng tới mức nào không? Nhưng, em lại phản bội anh.” Giọng Lục Chi Chiêu bỗng trở nên bén nhọn, nhưng rất nhanh, hắn đã đè thấp âm thanh, “Nhưng, không sao….anh không ngại.”
Hắn nhìn Tô Lương chăm chú, ánh mắt càng thêm buồn nôn.
“Anh thực sự rất yêu em….. Em không thể biết anh yêu em tới mức nào….”
Lục Chi Chiêu si cuồng kể lại bên tai Tô Lương hết thảy những chuyện đời trước đã xảy ra sau khi Tô Lương chết.
Hắn đã dùng cách nào để bảo vệ thi thể Tô Lương, lại đối địch với thế giới như thế nào, dù phải trả giá bằng cả tính mạng cũng muốn đưa Tô Lương trở lại thế gian…..
Hắn đã cô độc, tuyệt vọng, hối hận vạn phần như vậy đấy.
Nhưng hắn đã không thể chờ Tô Lương đáp lại nữa.
Chừng hai ngày sau, Tô Lương bỗng nhiên mở mắt – tiếng động cơ của phi thuyền đã hoàn toàn khác lúc trước rồi, trọng lực cũng thay đổi rất nhỏ so với lúc trước.
“Cuối cùng cũng tới đích rồi sao?”
Cậu thấp giọng nỉ non.
Như cậu suy đoán, không bao lâu, cậu đã nghe thấy tiếng bước chân khiến người ta chán ghét kia.
Sau khi cửa kim loại mở ra, Lục Chi Chiêu đến gần Tô Lương. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tro-thanh-omega-thien-menh-cua-chu-cua-tra-cong/383940/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.