*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày thứ ba, sau khi Tô Lương tỉnh lại, cậu ngây ra một lúc lâu.
Cảm giác nôn nóng hư không đeo bám cậu đêm hôm trước đã biến mất như một giấc mơ, và cả sự mệt mỏi do phát dục tuyến tin tức mang lại cũng bị cuốn trôi sau một giấc ngủ sâu.
Trạng thái tiêu cực của cơ thể đều đã biến mất, nhưng Tô Lương không cảm thấy thoải mái hay vui vẻ chút nào.
Cậu hoàn toàn không muốn đối diện với hiện thực.
Bởi vì sáng sớm nay tỉnh dậy, cậu phát hiện mình hoàn toàn trùm lấy đồng phục tác chiến của Tị tiên sinh mà ngủ. Còn đồ ngủ của cậu thì bị vò nhăn nhúm tùy ý ném trong góc giường.
Nếu như vậy vẫn chưa đủ tệ, thì vẫn còn sót lại chút ký ức trong mơ, đó chính là cọng rơm cuối cùng khiến tâm lý của Tô Lương tan vỡ.
Không phải nói ngủ ngon thì sẽ không nhớ những chuyện trong mơ sao? Thế mà Tô Lương lại có thể nhớ rõ ràng khung cảnh hai người họ ái muội vô cùng, tới mức thở dốc trong mơ ra sao.
Có người đè chặt trên người cậu, hung ác như dã thú mà cắn gáy cậu.
Nhưng sự hung ác đó lại khiến cậu cảm thấy sung sướng tột cùng……
Bóng dáng của người đàn ông trong giấc mơ mơ hồ lạ thường, nhưng hơi thở của anh ta lại rất rõ ràng.
……
Tô Lương ôm đầu, vô ngữ hỏi trời xanh.
Ngay sau đó, cậu bật dậy khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tro-thanh-omega-thien-menh-cua-chu-cua-tra-cong/383866/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.