Vài ngày sau…..
“Chị ơi, đừng khóc nữa, em thực sự không sao đâu mà, chị đừng lo!”
Trong tòa nhà nhỏ nơi Tô Noãn cùng chồng mình kinh doanh, giọng nói bất lực của Tô Lương truyền ra từ máy truyền tin.
Trong màn hình nổi ở phòng khách có rất nhiều khuôn mặt của thiếu niên Beta ấy, Tô Lương đang bất đắc dĩ mà an ủi chị gái mình, nếu không phải trên cổ tay còn có dấu vết, rất khó có thể phát hiện ra cậu vừa phải trị liệu vì sự kiện trước đó.
“Em còn dám bảo chị đừng lo à, chị có thể không lo sao?!”
Tô Noãn nước mắt lưng tròng nhìn em trai mình trên màn hình, mọi lo lắng dồn nén từ khi Tô Lương vào Xà quật đều bộc phát.
“Em mới đi được có mấy hôm mà lúc liên lạc với chị đã ra nông nỗi này rồi, lại còn phải tới nơi đó…..huhu…..lúc đó chị đã không cho em đi rồi, em lại cứ hoa ngôn xảo ngữ lừa chị, phải khiến chị lo muốn chết thì em mới vừa lòng đúng không!”
Bỗng nhiên nhận được tin tức của Tô Lương, đương nhiên Tô Noãn rất vui.
Vì dựa theo nguyên tắc trước giờ, Xà quật không cho phép nhân viên trong đó liên hệ với người ngoài.
Nhưng lúc Tô Noãn mở màn hình thì phát hiện Tô Lương bị thương.
Dù bây giờ nhìn sắc mặt Tô Lương có vẻ không sao nữa, nhưng Tô Noãn vẫn cứ lo lắng vô cùng.
“Em thực sự không sao mà, chỉ không cẩn thận ngã xuống khỏi dụng cụ thôi.” Thấy chị gái mình sắp rơi nước mắt, Tô Lương nào dám nói sự thật, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tro-thanh-omega-thien-menh-cua-chu-cua-tra-cong/383861/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.