Lâm Lạc nghe vậy xoa xoa con mắt, đổi hướng khác tiếp tục nằm bò xuống ngủ.
Này cũng không kì lạ.
Không đạt hạng nhất mới kì lạ.
Mặc dù cậu là hoạ sĩ nổi tiếng nhưng chưa bao giờ buông xuống kiến thức cơ bản, phác hoạ, kí hoạ, màu sắc, cậu kiếp trước thường xuyên kiên trì luyện tập, chưa từng gián đoạn.
So bì với mấy đứa trẻ mười mấy tuổi, này không phải là bắt nạt người à?
"Cậu làm sao vẫn còn ngủ?" Bạn cùng bàn kéo lỗ tai cậu rống to "Cậu thi được hạng nhất!"
Lỗ tai Lâm Lạc bị chấn động tới ong ong, màng nhĩ có chút phát đau.
"Cậu gào cái gì?" Cơn gắt ngủ của Lâm Lạc khá lớn, nhíu mày xoa xoa lỗ tai, lần này thì không ngủ nổi nữa.
Bạn cùng bàn hoàn toàn không nhìn ra sự không vui của cậu, vừa khiếp sợ lại vừa khó tin, bắt lấy cánh tay cậu tiếp tục lắc:
"Cậu thi được hạng nhất á, thi tuyển sinh mỹ thuật được hạng nhất! Cậu chưa từng chân chính học qua vẽ, trời đất quỷ thần ơi, cậu đây chính là thiên tài! Cậu không phải thích nhất là vẽ tranh sao? Chúc mừng cậu!"
Bạn cùng bàn hình như còn cao hứng hơn so với bản thân cậu ta đạt hạng nhất.
Lâm Lạc bị sự hưng phấn của cậu ta lây nhiễm, bên môi cũng lộ ra nụ cười.
Bỏ tay của bạn cùng bàn đang đặt trên cánh tay mình xuống, không cho cậu ta lại lắc nữa, sau đó vỗ vỗ vai bạn cùng bàn:
"Cho cậu dính chút vận may, phù hộ cậu thi đại học đạt được thành tích tốt."
Buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/223057/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.