“Triển lãm tranh?” Lâm Lạc sửng sốt, cười cười, “Vâng ạ, cám ơn thầy.”
Lâm Lạc biết tâm tư của Cảnh Vân. Cậu cũng không né tránh. Dù sao cậu cũng rất tin tưởng tác phẩm của mình, Cảnh Vân đã giúp đỡ cậu, cậu sẽ không để ông thất vọng.
Cảnh Vân hài lòng gật đầu: “Tốt, rất tốt, hôm khác thầy sẽ báo lại em địa điểm và thời gian cụ thể.”
Từ nhà Cảnh Vân về, Lâm Lạc cất bức tranh vào phòng, dự định sẽ tặng Phùng Quyên vào ngày sinh nhật bà. Giờ Lâm Lạc phải về ký túc xá trước đã. Để vẽ bức tranh này, đã nhiều ngày cậu không liên hệ gì với mấy người bạn cùng phòng rồi. Mao Tuấn mỗi ngày đều phàn nàn Lâm Lạc có bạn trai cái là quên anh em. Mặc dù Lâm Lạc giải thích là cậu về nhà để vẽ tranh nhưng Mao Tuấn vẫn không tin.
Khi Lâm Lạc về đến ký túc xá đã là 8h tối.
Gõ cửa thì nghe thấy giọng Mao Tuấn bên trong hỏi với ra: “Ai đó?”
Vừa mở cửa nhìn thấy là Lâm Lạc, cậu ta sửng sốt gãi gãi đầu: "Sao cậu lại trở về?"
“… Tôi vẫn ở trong ký túc xá mà.” Lâm Lạc nói.
Mao Tuấn niết niết mặt Lâm Lạc, vui vẻ nói:
“Vẫn còn sống nha.”
Lâm Lạc: “…..Không lẽ ch.ết sao?”
Mao Tuấn vẫn cười haha, quay đầu nói:
“Mọi người xem ai trở lại này, thật hiếm có nha, cả tháng rồi mới gặp ó.”
Biệt Nhất Cách giường trên ngó đầu xuống nhìn Lâm Lạc ở ngoài cửa, nhướng mày:
“Ô, khó khăn lắm mới nghĩ đến về nhà mẹ đẻ nha.”
Lâm Lạc lườm cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099277/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.