Nhưng đã quá muộn rồi, bánh trứng đã không thể cứu vãn được nữa.
Lâm Lạc nhìn đống bánh trứng cháy hỗn độn, lườm Tỉnh Ngộ một cái sắc lẻm: “Tại anh đấy.”
Tỉnh Ngộ có chút buồn cười: "Vừa rồi là ai ôm anh không buông?"
Lâm Lạc khịt mũi, đẩy Tỉnh Ngộ ra rồi xuống khỏi bệ bếp.
“Em sẽ làm cái khác, cho đến khi làm xong anh không được làm phiền em nữa.”
“Vậy khi xong việc có thể hôn tiếp không?” Tỉnh Ngộ hỏi.
Lâm Lạc nhướng mày: "Phải xem biểu hiện của anh đã."
Bánh trứng rất dễ làm, chỉ cần trộn đều trứng và bột mì, rắc một ít hành lá cắt nhỏ và muối, đổ ngập chảo dầu rồi cho bánh vào là được. Đợi khi bánh nở và se mặt, lật mặt bánh và nướng lại là có thể lấy bánh ra khỏi nồi. Tỉnh Ngộ giúp cậu mang cháo cùng hộp rau hẹ lên bàn, mỗi người còn có một cốc sữa nóng nữa. Có thể nói là một bữa sáng rất phong phú.
Lâm Lạc nhìn Tỉnh Ngộ đầy chờ mong:
“Anh nếm thử đi.”
"Ăn xong còn phải đi làm."
"Đừng đến muộn nữa."
Cậu không muốn Tỉnh Ngộ luôn vì mình mà đến muộn.
Tỉnh Ngộ cúi đầu cắn một cái bánh trứng, hỏi: "Sáng nay em không có tiết đúng không?"
Dù sao Lâm Lạc cũng biết chuyện rồi, anh chẳng cần giấu giếm nữa. Tỉnh Ngộ đã kết nối được với phụ đạo viên của Lâm Lạc từ lâu, anh cũng biết mọi chuyện về Lâm Lạc ở trường.
“Vâng, em không có tiết.” Lâm Lạc vừa uống cháo vừa cười hỏi: “Sao, anh muốn làm gì, muốn em đến công ty với anh sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099271/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.