Cái này đối với Mao Tuấn không là gì. Cậu ta luôn vui vẻ lại hướng ngoại, vừa đứng lên giới thiệu đã khiến các bạn trong lớp bật cười. Khẩu âm của cậu ta hài hước và đặc biệt đến nỗi ngay cả giáo viên cũng không thể nhịn được cười.
Nhưng đối với một người nhút nhát như Hạ Văn Thu thì lại rất khó. Hạ Văn Thu rõ ràng là không thoải mái khi phải giới thiệu bản thân trước nơi đông người, chỉ mới nói "Xin chào mọi người, tôi tên là Hạ Văn Thu", khuôn mặt cậu ta đã đỏ như máu.
Cô giáo thân thiết mỉm cười, cũng không làm cậu ta khó xử nữa, liền gọi Lâm Lạc bên cạnh Hạ Văn Thu.
Lâm Lạc không e thẹn như Hạ Văn Thu, không vui vẻ như Mao Tuấn, nhưng vẫn có phần căng thẳng, nên vẻ mặt có hơi nghiêm túc.
Cậu nói ngắn gọn: "Xin chào mọi người, tôi là Lâm Nặc, đến từ thành phố Vân Hải."
"Lâm Nặc..." Giáo viên nhìn xuống bảng danh sách, sau đó nhìn lên mặt Lâm Lạc rồi cười nói, "Thì ra học bá ở ngay trong lớp chúng ta, thật không thể tin được."
"Em chính là thủ khoa chuyên ngành của năm nay đúng không? Kết quả thi các môn văn hóa cũng rất tốt."
"Tôi đã xem tranh của em, em vẽ rất đẹp."
“Cũng thường thôi ạ.” Lâm Lạc đáp.
Khi mọi người còn chưa biết cậu, Lâm Lạc đã được giáo viên nêu tên rồi khen ngợi cậu vẽ rất đẹp, việc này đã thu hút sự chú ý của các bạn cùng lớp.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt tò mò. Một vài người đã nghe nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099248/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.