Lâm Lạc nhìn xuống tay mình.
Diện mạo của nguyên chủ Lâm Nặc, hoàn toàn không giống với Lâm Lạc.
Cậu không cao lắm, chỉ hơn một mét bảy, khung xương nhỏ, có lẽ do suy dinh dưỡng nên phát triển không tốt.
Là bộ dạng của một đứa trẻ ngoan.
Tay Tỉnh Ngộ có thể dễ dàng nắm lấy tay cậu.
Người đàn ông kéo cậu đi vòng quanh từ phía bên của phòng sơn dầu, sau đó còn đi vào một khu rừng nhân tạo. Trong rừng có vài con đường nhỏ, điểm cuối của những con đường này đều dẫn tới một đình nghỉ chân hình bát giác.
Tòa nhà sơn dầu theo phong cách phương Tây, đình nghỉ chân phía sau tòa nhà lại mang phong cách Trung Quốc - hai phong cách được pha trộn hoàn hảo với nhau và không hề gây khó chịu.
Trong đình nghỉ đầy lá vàng.
Bước lên còn vang tiếng sột soạt.
Tỉnh Ngộ dẫn Lâm Lạc đi qua con đường trải đầy lá vàng bước tới đình nghỉ chân kia.
Cậu ngẩng đầu lên quan sát hoa văn trong đình dưới ngọn đèn đường mờ ảo, hoa văn chính là các vị thần tiên trong những mẩu truyện thần thoại.
Rất đẹp, thoạt nhìn không phải do người thường vẽ.
Tỉnh Ngộ thả tay Lâm Lạc ra.
Lâm Lạc liếc mắt nhìn xuống, có hơi tiếc nuối.
"Đình nghỉ chân này rất đẹp, nhưng cậu có biết tại sao không có ai tới đây không?"
“Tại sao?” Lâm Lạc quay đầu lại hỏi.
Tỉnh Ngộ nói: "Bởi vì ở đây từng có người chết."
Lâm Lạc: “…………..”
Tỉnh Ngộ tiếp tục: "Chuyện xảy ra lâu rồi, một sinh viên trường cậu bị từ chối tình cảm rồi treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099243/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.