"Cậu không phải lúc nãy mới nói cậu là học sinh cấp 3, cảm thấy suy nghĩ của tôi quá bỉ ổi à?" Hai tay Tinh Ngộ đút vào túi quần, trọng tâm dồn vào chân trái, chân phải hơi gập lại.
"Cậu nói phét đúng là không thể tự bào chữa được."
"...." Cùng so với Tinh Ngộ người này lão đại hùng hồn giới kinh doanh, mạnh vì gạo, bạo vì tiền, kiểu như Lâm Lạc trạch nam chỉ biết vẽ, hiển nhân không thể đấu võ mồm thắng anh được.
Lâm Lạc bị nghẹn tới mức mạnh mẽ lườm anh: "Ngược lại không cùng anh ăn cơm, có lời mau nói có rắm mau phóng, không có chuyện thì tôi về trường, tôi còn muốn chăm chỉ học tập."
Không biết vì sao, nghe Lâm Lạc dùng giọng điệu như thế này tự mình nói ra 4 chữ "chăm chỉ học tập", Tinh Ngộ luôn cảm thấy có chút không ổn, rất buồn cười.
"Anh cười cái rắm."
Khoé môi vừa mới cong lên một chút, Lâm Lạc liền mở miệng.
"...." Tinh Ngộ cảm thấy tay mình ngưa ngứa, lại muốn gõ cậu rồi "Tôi nói với cậu này, thằng nhóc cậu nếu là em trai tôi, một ngày tôi sẽ đánh cậu 800 lần."
Lâm Lạc vui vẻ, cong mi mắt, lè lưỡi với Tinh Ngộ:
"Lêu lêu."
Lông mi nhỏ dài, đồng tử cậu hiện ra ánh sáng long lanh, đầu lưỡi đỏ tươi lộ ra một chút giữa đôi môi phấn hồng.
Tinh Ngộ nhìn đầu lưỡi đó 2 giây, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng thẳng người:
"Bỏ đi, không nói lung tung với cậu nữa, tôi là muốn hỏi cậu chuyện về Lâm Lạc."
Lâm Lạc cả mặt là biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099215/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.