Mỗi ngày Diệp Thiển đều sẽ vệ sinh sạch sẽ và đấm bóp thân thể mình. Cô có cảm giác thân thể nằm ba năm này đã được mình xoa bóp đến mức trơn láng, mềm mại như trước rồi.
Mạc Đình Xuyên thấy cô tận tâm tận lực, rất hài lòng mà tăng lương cho cô.
Diệp Thiển đếm mấy con số tiết kiệm được trong ngân hàng trên di động, cảm nhận sâu sắc được sự khác biệt giữa việc có tiền với không có tiền.
Đương nhiên Diệp Thiển mong bản thân có thể tỉnh lại hơn bất cứ ai hết. Nhưng khi đối mặt với thân xác không có ý thức gì trên giường của mình Diệp Thiển lại cảm thấy hi vọng vô cùng mong manh. Huống chi bây giờ cô còn đang ở trong thân xác của người khác, nếu như xét ở một mức độ nào đó, thân xác vốn có của cô có phải đã trở nên vô dụng rồi chăng?
Thân xác không có linh hồn thì có khác gì xác chết đâu chứ?
Diệp Thiển không dưới một lần có suy nghĩ muốn rút ống thở của mình, nhưng cô biết, nếu như mình dám làm chuyện đó thì nhất định Mạc Đình Xuyên sẽ tự tay bóp chết cô.
Trong đầu Diệp Thiển không khỏi tưởng tượng ra một vở kịch ngược luyến tình thâm. Cô tự hỏi liệu có phải mình và Mạc Đình Xuyên làm tổn thương quá nhiều người độc thân cho nên mới phải trải qua kiếp nạn này không nhỉ?
Không khí buổi sáng sau cơn mưa trong lành và mát mẻ. Diệp Thiển mở cửa sổ phòng để không khí tươi mới tràn vào, chưng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-toi-dao-goc-tuong-cua-chinh-minh/3318532/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.