Diệp Thiển bỗng nhiên xông tới khiến dì Trương cũng hoảng sợ, sau khi nhìn kỹ lại là cô thì bà đã bình tĩnh lại, vội hỏi: "Chuyện này là sao thế?"
Diệp Thiển không nói cho dì Trương biết mình muốn chạy trốn, chỉ nói là do Thạch Lỗi quay lại khiến cô sợ hãi.
Dì Trương đây được xem là người nhiệt tình hiếm hoi trong tòa nhà này. Bình thường những người khác nghe tiếng động ở nhà bọn họ, cũng không ai tình nguyện ra bảo vệ công bằng hay làm gì, chỉ có mỗi dì Trương là thường xuyên quan tâm.
Chỉ là dì Trương tạm thời giữ cô lại thì được nhưng lâu dài thì hết cách.
Nếu Thạch Lỗi mà ầm ĩ lên thì ai cũng không được bình yên.
Diệp Thiển cũng không muốn liên lụy đến người vô tội, định đợi một lát sẽ ra ngoài.
Dì Trương lớn tuổi, ngủ sớm dậy sớm, vốn cũng định dậy làm đồ ăn sáng cho nên giữ Diệp Thiển ở lại ăn cùng.
Diệp Thiển biết rõ hiện tại mình không có tiền, trong khoảng thời gian ngắn khó tránh khỏi cảnh giật gấu vá vai, hai mươi ngàn kia còn phải tiết kiệm. Cô do dự giây lát cuối cùng không quyết liệt từ chối dì, ở lại ăn ké chút đồ ăn sáng, lấp đầy bụng xong đã có tinh thần hơn.
Diệp Thiển không dám phát ra tiếng động khi xuống lầu, cô lặng lẽ lấy túi da giấu ở góc cầu thang ra đến ngân hàng làm thẻ rồi bỏ tiền vào.
Trước mắt cô không quan tâm đến vấn đề ăn mặc, chỗ ở hay việc đi lại mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-toi-dao-goc-tuong-cua-chinh-minh/2735089/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.