Trì Phương biến mất.
Chưa đến nửa tiếng, Trì Chính và Trì Nghiêm lập tức lái xe đến trước cửa chung cư, Vu Mặc đang đứng bên cạnh gọi điện thoại.
Trì Chính tiến lên một bước, giơ nắm đấm, chuẩn bị đánh vào mặt Vu Mặc thì bị Trì Nghiêm lôi trở về. Trì Chính tức không có chỗ phát tiết, dùng sức thoát khỏi vòng tay của anh trai, "Anh đừng cản em, hôm nay em mà không đánh cho mẹ nó nhận không ra thì em không phải họ Trì!!"
Trì Nghiêm im lặng kéo cậu em đang phát điên của mình lại, quay đầu Trì Chính sang bên cạnh. Chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng gần đó, nhìn gương mặt nhất định có quan hệ với Vu Mặc.
Lúc này Trì Chính mới nhận ra bên cạnh Vu Mặc còn có rất nhiều người, hơn nữa khu vực chính giữa đang bị vây lại. Chỉ là hai bên đặt biển đang công tác sửa đường nên không bị ai để ý.
Thấy em trai khôi phục lý trí, Trì Nghiêm mới thả lỏng tay, tiến lên hai bước, "Xin chào, tôi là anh trai của Trì Phương, Trì Nghiêm, cho hỏi bà là?"
Mẹ Vu nhẹ nhàng nhìn Trì Chính, mới bắt tay với Trì Nghiêm, "Tôi là mẹ của Vu Mặc."
Trì Chính: "..."
Mới nãy còn đòi đánh đến mẹ nó nhận không ra, mà giờ mẹ người ta cũng có mặt ở đây, sắc mặt Trì Chính hơi lúng túng.
Vu Mặc cúp máy, đi đến, "Ba đã phái người điều tra, chỉ là chỗ này có rất nhiều người qua lại, nơi đây lại là góc chết của camera giám sát, e là khó điều tra được cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-toi-bi-dai-lao-hoc-ba-quan-lay/1248519/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.