Trì Phương trầm mặc nhìn hộp quà hồi lâu, khoé mắt chậm rãi kéo cong, món quà này cũng thật là... Y như phong cách của Vu Mặc. Quen nhau lâu thế này, Trì Phương cũng quên mất Vu Mặc lúc đầu ra sao.
"Sao thế?" Vu Mặc khó hiểu, nhìn những cuốn sách nọ.
Có gì không ổn à?
Mọi người trên diễn đàn đề nghị hắn nên tặng cái gì mà Trì Phương thích, Vu Mặc nghĩ hết hai ngày, phát hiện thứ Trì Phương thích nhất là đọc sách và làm bài tập.
Trì Phương nhìn vẻ mặt vô tội của Vu Mặc, đành cười cuời: "Không, tôi thích lắm."
Đúng lúc lên lớp 11, cậu cũng phải bắt đầu nỗ lực tiến lên phía trước, Vu Mặc tặng cậu món quà này cũng rất thích hợp.
Buổi tối, Trì Phương ôm hộp quà đầy sách về nhà, vô tình đụng phải Trì Chính ở phòng khách. Trì Chính nhanh mắt, lập tức nhìn thấy chiếc hộp trong tay Trì Phương: "Thằng nhóc Vu gia tặng em à?"
Trì Phương gật đầu, nhắc nhở: "Người ta tên là Vu Mặc, anh đừng có gọi thằng nhóc Vu gia nữa."
Trì Chính bĩu môi, không thèm tranh cãi với cậu. Chỉ hiếu kỳ nhìn hộp quà trong tay Trì Phương, "Chắc là cậu ta không tặng em cục gạch đâu nhỉ?"
"Không phải, là sách." Trì Phương cất hộp quà đi, không tiếp tục nói về chủ đề này mà hứng thú hỏi: "Sáng nay có chuyện gì thế anh?"
Trì Chính dừng lại, nghĩ đến những gì mẹ Trì nói hồi sáng, trên mặt hiện lên ý cười.
"Có gì đâu, chỉ là mẹ muốn gặp A Quang một chút thôi, khà khà khà..."
Trì Phương yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-toi-bi-dai-lao-hoc-ba-quan-lay/1248505/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.