Trans: Tamarillo
________________________
Không lâu sau, Tề Tuân được Tề Ngạn đón đi, để lại Vân Phù lo lắng, bất an, không biết phải làm sao.
Đến tận khi ăn cơm vẫn không yên lòng, Triệu Lăng Ca thấy nàng như vậy thì càng tò mò, mở miệng hỏi:
"Tỷ tỷ, người ôm tỷ hôm nay là ai thế?"
Vân Phù đang ăn gì đó, bị những lời này của nàng ấy dọa đến suýt chết sặc, bị cay đến mức mặt đỏ bừng, không ngừng ho khan.
Triệu Lăng Ca giật mình trước phản ứng quá lớn của nàng, càng thêm chắc chắn chuyện này có vấn đề, nhanh chóng lấy nước ấm đưa cho nàng.
Vân Phù dần bình tĩnh lại, nàng hỏi:
"Sao muội biết được? Không phải hôm nay muội đến cửa hàng vải à?"
"Muội đã về từ sớm rồi, vừa về đã nghe nói có người tới tìm tỷ, muội tình cờ nhìn thấy, nhưng vừa liếc nhìn thì đã bị Quế ma ma lôi đi, cho nên tỷ tỷ, hắn là ai vậy?"
"Người... Người từng quen." Vân Phù không biết nên nói thế nào, miễn cưỡng tìm một cái cớ lừa Triệu Lăng Ca.
"Vậy có thể hắn sẽ là tỷ phu tương lai của muội sao?" Nhớ tới dáng vẻ vừa rồi của bọn họ, Triệu Lăng Ca cảm thấy chắc chắn có vấn đề.
Vân Phù: "..."
Cơm này ăn không vô nữa rồi.
Trong viện của Tề Ngạn.
Đại phu khám cho Tề Tuân một lần, không có vấn đề gì thì Tề Ngạn mới yên tâm.
"Chuyện ở thành Đông lần đó là sao?"
Tề Tuân lắc đầu: "Không có kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ta-trao-doi-than-phan-voi-muoi-muoi/3647891/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.