"Vì sao ngươi lại nói với tổ mẫu muốn giữ ta lại? Ta chiếm vị trí của ngươi nhiều năm như vậy, ngươi không ghét ta sao?"
Vân Phù nhìn nàng, "Ta chưa từng chán ghét muội, muội đừng suy nghĩ nhiều."
"Nhưng…"
"Triệu Lăng Ca, muội không nợ ta gì cả. Năm đó mẫu thân mang thai đôi, hai chúng ta là tỷ muội song sinh. Những lời nói muội chiếm vị trí của ta đều không đúng, tất cả những gì muội hưởng thụ bao năm nay đều là do phụ thân và mẫu thân để lại cho muội. Muội không cần phải áy náy với ta."
Lượng thông tin trong lời này quá lớn, Triệu Lăng Ca không thể tiêu hóa trong thời gian ngắn được, sửng sốt nhìn Vân Phù. Qua hồi lâu, nàng vừa định nói chuyện, thì có người ở bên kia hành lang đi tới. Mấy thị nữ mang theo ô đi về phía các nàng.
Triệu Lăng Ca chỉ có thể nuốt những lời muốn hỏi trở vào trong, cùng thị nữ che ô đi ra ngoài. Không hiểu sao cái hành lang hôm nay lại dài đến thế.
Thật vất vả mới đến được nơi ở của Vân Phù, Triệu Lăng Ca đưa ô cho Khởi Tinh, tự mình dậm chân hai cái để giũ những hạt mưa trên thân thể xuống.
Động tác của hai người giống hệt nhau.
Khởi Vân rất kinh ngạc, "Sao cả hai tiểu thư đều thích làm như thế? Đúng có là duyên quá."
Triệu Lăng Ca không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn Vân Phù. Vân Phù thấy được ánh mắt của nàng ấy, chịu không nỗi nên yên lặng nhìn sang chỗ khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ta-trao-doi-than-phan-voi-muoi-muoi/3585987/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.