"Lần trước ngươi nói Vân Đông Chí gây họa gì trong thư viện?"
"Chỉ chuyện này thôi à, ngươi vì hỏi chuyện này mà bắt ta đi xa như vậy sao!? Lần trước ta nói cho ngươi hết rồi còn gì!" Tô Nhuận nhìn nàng, lửa giận trong lòng như muốn phun ra ngoài. Hôm nay lạnh như thế mà nàng còn cố kéo hắn đến đây, kết quả lại hỏi chuyện này.
"Ở nhà ngươi dễ bị người khác nghe thấy, truyền đến tai Vân lão bà, bà ta lại mắng ta một trận cho xem. Không nghe lời mẹ ngươi nói khi nãy sao? Trần Hoa chỉ về nhà mẹ đẻ một chuyến mà lại lấy về nhiều đồ như vậy, chắc chắn đã thương lượng muốn gả ta cho thân thích nào đó của nhà bà ta rồi."
"Vậy mà ngươi cũng có thể nghĩ ra được. Ngươi không phải là con giun trong bụng bọn họ chứ? Hôm nay ta ở trấn trên tìm đồng môn hỏi rõ chuyện của Vân Đông Chí rồi. Thằng nhóc đó thấy người khác dùng nghiên mực tốt hơn mình nên mở miệng châm chọc, hai bên lập tức xông vào đánh nhau. Vân Đông Chí dứt khoát thừa dịp hỗn loạn ném vỡ nghiên mực của người ta, kết quả vừa hay người ta nhìn thấy hết. Cái nghiên mực kia hình như là đồ quý giá đó, giờ người ta vẫn còn đang chờ lấy tiền bồi thường đấy. Ta thấy không chừng ngày mai thằng nhóc đó sẽ về đòi tiền cho xem."
Vân Phù:...
Nàng nghĩ không ra, vì cái gì mà đã tới thư viện đọc sách rồi vẫn còn rỗi hơi gây nhiều chuyện vậy chứ, đều tại Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ta-trao-doi-than-phan-voi-muoi-muoi/3585981/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.