Tiếng chuông cửa vang lên dồn dập, Cố Tuyết khôi phục tâm trạng đi ra mở cửa, đứng ở nơi ngược sáng, vóc dáng cao lớn quen thuộc của Niên Bác Văn khiến cô sửng người, cảm giác quen thuộc làm cho cảm xúc giấu kín trong lòng Cố Tuyết dâng lên cuồn cuộn.
“Tiểu Tuyết, anh về rồi!”
Niên Bác Văn dịu giọng nói.
Sau đó, hắn vươn tay muốn ôm lấy Cố Tuyết, tuy nhiên cô lại lùi về phía sau, theo bản năng né tránh.
Người này… liệu có phải là chồng cô không? Hay lại là kẻ giả mạo muốn đến đây quấy rối?
“Tiểu Tuyết, là anh! Thật sự là anh, em đừng sợ được không?”
Niên Bác Văn mỉm cười ấm áp.
Phía sau hắn là Hà Hoài, người đang mất tích mấy hôm nay.
“Anh… có thật là chồng tôi không?”
Cố Tuyết nghi ngờ dò hỏi.
Dù là vậy, nhưng trong lòng cô đang dâng lên cảm giác vô cùng mãnh liệt, nó gào thét nói với cô rằng người này thật sự là Niên Bác Văn, người chồng mà cô vẫn luôn chờ đợi, tìm kiếm.
“Đúng là anh. Tiểu Tuyết không tin anh sao?”
“… Anh có gì chứng minh anh là chồng tôi không? Xin lỗi, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện nên tôi không thể tin bất kỳ ai.”
Cố Tuyết cố nén cảm xúc nói.
“Em muốn chứng minh thế nào đây?”
Niên Bác Văn bật cười hỏi lại.
“Anh… anh có nhớ đã chuyển hết tài sản cho tôi không?”
Cố Tuyết nghẹn giọng hỏi.
Lần trước cô cũng dùng cách này để chứng minh tên Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3444295/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.