Bà cụ Niên nghe gọi đến mình thì bình thản đứng dậy, từ từ chống gậy đến gần Niên Bác Văn trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người. Ai ai cũng biết, Niên Bác Văn vô cùng kính trọng bà cụ, vì bà ấy là người đã nuôi lớn hắn.
Vậy mà bây giờ trước mặt tất cả mọi người, Niên Bác Văn lại tố cáo bà cụ là người đứng sau mọi chuyện.
“Cháu trai, cháu dựa vào đâu cho rằng ta là kẻ chủ mưu? Hãm hại cháu ta có lợi ích gì? Ta đã là bà chủ của nhà họ Niên mấy chục năm, hưởng thụ biết bao vinh hoa phú quý, vậy ta còn cần hại cháu để làm gì?”
Bà cụ Niên cười hỏi.
“Lòng tham của con người là vô tận, bà cũng không ngoại lệ! Bà nội, đây là lần cuối cùng cháu gọi bà là bà nội, mọi sự tôn trọng bà trước đây, sau hôm nay sẽ không còn nữa. Bà đã làm những gì, từ từ rồi cháu sẽ nói cho bà biết!” Niên Bác Văn khom người, nói nhỏ với bà cụ: “Trước tiên, chuyện cháu cần làm là hủy đi cái hệ thống xấu xa, hại biết bao nhiêu người trước đã. Bà nội, sở dĩ bà chọn cháu để nhận nuôi, cũng vì cái hệ thống đó đã nói cháu có hào quang nam chính, có thể đưa nhà họ Niên lên đỉnh cao, có thể cho bà càng có cuộc sống giàu sang sung sướng phải không? Đúng là sau đó cháu làm được thật, nhưng chuyện gì cũng có hai mặt của nó. Vì cháu có hào quang nam chính che chở, nên bà không thể dùng chức năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388132/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.