“Chị, bố nhờ em nhắn với chị, bà nội muốn mở tiệc mừng dì về nước vào bảy giờ tối mai tại biệt thự của bà, chị và dì nhớ đến nha.”
Cố Nguyệt Sương tươi cười bắt chuyện với Cố Tuyết sau khi vừa kết thúc buổi ghi hình đêm diễn, mấy ngày nay cô ta tập trung vào chương trình này nên ít khi tìm Cố Tuyết gây rắc rối.
“Không đi, mẹ tôi lẫn tôi đều không rảnh đi gặp mấy người các người. Nhất là cái người cô kêu là bà nội đó!”
Cố Tuyết lạnh nhạt đáp.
Ở nhà họ Cố, người nào cũng rất thân thiện, hòa đồng, trừ cái người được gọi là bà nội kia. Thực ra bà ấy chưa phải là vợ chính thức của ông cụ Cố, bà ta vốn dĩ là bảo mẫu của Cố Hải, sau khi vợ chính thức của ông cụ qua đời, bà ta tìm mọi cách để giăng bẫy ép buộc ông cụ Cố phải nhận bà ta là vợ, tuy nhiên, ngoài việc công bố với bên ngoài thân phận bà Cố, thì ông cụ Cố không sống chung, không đăng ký kết hôn hay gì cả.
Sau này ông cụ Cố ra nước ngoài định cư, bà ta cũng muốn đi cùng nhưng bị Diệp Tuyết Hi ngăn cản. Từ đó bà ta đâm ra căm ghét Diệp Tuyết Hi, cũng ghét luôn Cố Tuyết. Lúc còn nhỏ, có mấy lần cô cùng Cố Hải và mẹ con Cao Phương đến biệt thự bà ta chơi mấy lần, lần nào cũng bị bà ta tìm đủ mọi cách để đánh mắng.
“Chị, bà nội biết mẹ chị về nước nên vui lắm, chị và dì đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388110/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.