Mặc dù Từ Kiến Quốc từ đầu đến cuối không muốn xin lỗi Cố Tuyết, nhưng cuối cùng hắn vẫn phải làm vì Trác Lãm có ý muốn từ mặt hắn. Để có thể được ông ấy nhận làm đệ tử, hắn đã trải qua rất nhiều gian nan cực khổ, mọi công sức thành quả không thể nào bị đạp đổ trong một sớm một chiều, tuy rằng sau đó hắn vẫn bị ông ấy cảnh cáo.
Lâm Nhã Thi cũng trong tình trạng tương tự, cô ta bị Trác Lãm phạt chép hai ngàn cuốn kinh thư để sám hối. Dù chuyện vu oan lần này không do cô ta sắp xếp, nhưng cô ta cũng đã bóng gió về việc muốn làm Cố Tuyết mất mặt. Trợ lý của Trác Lãm cũng không thoát khỏi liên hệ, hắn bị sa thải không nương tình và chuyện về bức tranh dừng ở đây, Trác Lãm cầu xin Niên Bác Văn đừng truy cứu.
Cố Tuyết cũng vì nể mặt ông ấy nên bỏ qua, đằng nào thì người bị tổn thương cũng không phải cô, nhưng sau chuyện này, ân oán giữa cô và Lâm Nhã Thi lại càng sâu đâm.
Kết oán với người khác vì chồng mình, Cố Tuyết đột nhiên cảm thán.
“Lam nhan họa thủy.”
Ngày kế tiếp. Sân bay đông đúc người qua lại, Cố Tuyết và Niên Bác Văn đứng trước cửa phòng chờ, vì mức độ nổi tiến của Cố Tuyết tăng vọt nên cô phải mang khẩu trang, đội nón và đeo kính mát. Niên Bác Văn thì không cần làm vậy, dù có nhiều người ngưỡng mộ, tuy nhiên phạm vi lại gói gọn trong thương trường, hắn không giống cô vợ nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388106/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.