Cứ nghĩ Cố Tuyết sau khi rơi xuống sân khấu sẽ không thể nào diễn tiếp, nhưng cô ấy vẫn cố gắng ngồi dậy, ra hiệu cho hậu đài là mình không sao và vẫn có thể tiếp tục. Vì cú rơi của Cố Tuyết không rơi giữa các diễn viên nên mọi thứ không bị gián đoạn.
Hà Hoài ở bên trong cán gà nhìn thấy Cố Tuyết gặp sự cố cũng tái mặt. Hắn được Niên Bác Văn giao phó công việc trông coi mợ chủ, bởi vì chương trình lần này toàn là kẻ thù của cô ấy, nên mấy chuyện hãm gại chắc chắn sẽ xảy ra. Đúng như những gì Niên Bá Văn lo sợ, Cố Tuyết thật sự đã xảy ra “tai nạn ngoài ý muốn”. Hà Hoài ngay lặp tức bắt tay điều tra vụ việc.
Trên sân khấu, Cố Tuyết đứng lặng một góc nhìn ba diễn viên đang tiếp tục diễn, cô nhẹ nhàng đi đến đứng bên cạnh họ, Cố Tuyết đưa tay muốn giúp mẹ lau nước mắt, cô cũng muốn xoa dịu ba và muốn ôm lấy người yêu của mình. Tuy nhiên không có việc nào là cô làm được cả.
Cố Tuyết đau đớn nhìn những người thân yêu đang vì mình đấu đá, cô muốn ngăn cản, muốn đứng ra hòa giải… nhưng mà, làm sao cô có thể giúp họ được đây? Bây giờ cô chỉ là hồn ma bóng quế.
“Bố, mẹ, anh Nam… cầu xin mọi người đừng đổ lỗi cho nhau nữa…”
Cố Tuyết nức nở bật khóc.
Đây cũng là phần kết của vở diễn, sau đó ánh đèn sân khấu được bật lên trong tiếng vỗ tay rần trời của khán giả, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388099/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.