“Chị, cuối tuần chị rảnh không? Bố nhớ chii lắm, chị có thể cùng anh rể về nhà thăm bố được không?”
Cố Nguyệt Sương chặn đường Cố Tuyết ở hành lan công ty, nghẹn giọng hỏi.
Nhiều ngày không gặp, Cố Tuyết ngày càng biết cách ăn mặc chải chuốc hơn, khiến giá trị nhan sắc của cô ấy ngày càng tăng vọt, bỏ xa Cố Nguyệt Sương mười con phố. Càng nhìn thấy bộ dạng ung dung tự tại này của chị gái, sự ghen tị của cô ta càng tăng cao.
Tại sao cùng là con nhà họ Cố mà cô ta và Cố Tuyết lại khác xa một trời một vực?
“Xin lỗi, cuối tuần tôi có lịch làm việc, không rảnh về căn nhà dơ bẩn đó đâu.”
Cố Tuyết lạnh nhạt đáp.
Nhà họ Cố từng là ngôi nhà mà Cố Tuyết yêu thương trân trọng, nhưng từ khi cô nhìn thấu bộ mặt thật của ông Cố, Cao Phương và Cố Nguyệt Sương, mỗi khi nghĩ đến nơi đó, cô chỉ cảm thấy ghê tởm.
“Chị… sao chị lại nói nhà mình như vậy? Bố nghe thấy sẽ đau lòng lắm đó. Từ ngày chị gả đi rồi, chị lại ít khi về thăm nhà, ngày nào bố cũng đến phòng chị ngồi trầm ngâm mấy tiếng đó.”
Cố Nguyệt Sương thút thít.
Khóc là sở trường của cô ta, mỗi khi nói chuyện với Cố Tuyết được dăm ba câu là cô ta lại bắt đầu rơi nước mắt. Chính vì vậy mà ở kiếp trước, Cố Tuyết mới nhiều lần mềm lòng, không tính toán hành vi của Cố Nguyệt Sương.
Tuy nhiên với những thay đổi ở hiện tại, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388065/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.