Không nói đến thì thôi, nhắc đến chuyện thua cược phải xin lỗi, thái độ ngạo mạn của Niên Tuyết Kỳ liền biến mất, thay vào đó là gương mặt sượng ngắt của cô ta. Cứ nghĩ Cố Tuyết sẽ không mang chuyện này ra nói nữa, nhưng thì ra không phải là cô ấy không nói mà là chờ cơ hội để vả mặt cô ta.
“Dám cá cược thì dám chịu phạt. Tuyết Kỳ, vì tối qua tôi không muốn bà thêm buồn nên mới không đả động gì đến cô, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua chuyện đó nhé! Con người tôi ân oán rõ ràng, chuyện gì cũng phải đâu ra đó!”
Cố Tuyết cầm lấy phần ăn sáng của mình để đến trước mặt của Niên Tuyết Kỳ, rồi lấy phần ăn của cô ta để lại chỗ mình nói tiếp: “Phần ăn sáng tôi chuẩn bị vốn không có vấn đề gì, để chứng minh tôi không chột dạ, tôi sẵn sàng đổi bữa sáng với cô. Nếu cô vẫn không tin thì có thể tìm bất kì người giúp việc nào trong nhà để đối chất, còn nếu cô vẫn cho rằng tôi mua chuộc họ thì tùy cô thôi. Đối với việc này tôi sẽ không giải thích nữa. Còn về phần xin lỗi của cô, tôi sẽ từ từ tính.”
Cô Tuyết cũng hướng về phía bà cụ Niên đang ăn sáng tiếp tục: “Cháu xin lỗi, cháu lại khiến bà và bố mẹ không ăn ngon nữa rồi. Về chuyện của Tuyết Kỳ, chắc chắn cháu sẽ tìm ra thủ phạm!”
“Ừm, tiếp tục ăn sáng đi!” Bà cụ Niên chậm rãi nói tiếp: “Phần ăn đó không ăn được nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388055/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.