Khi Cố Tuyết đi ra từ nhà vệ sinh đã thấy đại sảnh nhốn nháo. Một vài người khi thấy cô đã xầm xì chỉ trỏ. Cố Tuyết ngơ ngác một lúc không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng là cô rất ngoan ngoãn tham dự buổi tiệc, không hề gây ra chuyện gì to tát ngoại trừ lúc nói chuyện với Cố Nguyệt Sương.
Lẽ nào cô ta và Niên Tuyết Kỳ đã làm gì đó rồi đổ tội lên đầu cô sao?
Cố Tuyết cẩn thận, dè dặt quan sát từng người một.
"Xin hỏi cô là mợ hai Cố Tuyết phải không?"
Một người đàn ông lớn tuổi mặc bộ vest màu đen xuất hiện trước mặt cô.
Trong ấn tượng của Cố Tuyết không hề quen biết gì người đàn ông lớn tuổi này, càng chưa từng gặp qua ông ấy.
"Vâng, tôi là mợ hai nhà họ Niên, xin hỏi ông tìm tôi có việc gì không?"
Cố Tuyết cảnh giác hỏi lại.
"Xin chào mợ hai, tôi là Trác Lãm, là một người rất đam mê về thư pháp. Lúc nãy nhìn thấy bức tranh chữ của bà cụ Niên, tôi rất có hứng thú. Không biết mợ hai có thể viết cho tôi một bức tranh chữ giống vậy hay không? Tôi có thể trả tiền mua nó."
Trác Lãm là một nhà sưu tập tranh và đồ cổ, ông ấy có đam mê mãnh liệt đối với thư pháp và các món đồ mang tính nghệ thuật. Nhà họ Trác ở phía Nam cũng làm nghề buôn bán cổ vật, mấy đời nhà họ đều có con mắt giám định tinh tường, chỉ cần nhìn qua sơ lượt là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388043/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.