Cố Nguyệt Sương không nghĩ Cố Tuyết sẽ nói như vậy. Trong lúc nhất thời cô ta cảm thấy bản thân bị sỉ nhục quá đáng. Nhiều năm nay ở nhà họ Cố, Cố Tuyết lúc nào cũng vâng dạ với mẹ con cô ta, chưa có lần nào cô ấy lại tỏ thái độ khinh khi chán ghét, vậy mà hiện tại lại cảm thấy bẩn thỉu khi chảy chung dòng máu với ả.
Cố Nguyệt Sương siết chặt tay thành nắm đấm, thật lòng thì cô ta đang rất muốn cho Cố Tuyết vài cái tát, ở trước mặt biết bao nhiêu người không kiêng dè gì sỉ vả, cô ta lớn tới chừng này rồi còn chưa từng bị ai nói nặng qua nữa là. Lần này Cố Tuyết thật sự chọn con đường chết.
"Chị... chúng ta là chị em mà, mặc dù không cùng một mẹ sinh ra, nhưng chúng ta vẫn có cùng một người bố. Chị nói như vậy không sợ bố buồn sao?"
Cố Sương Nguyệt thút thít.
Nhìn cô ta bắt đầu khóc lóc, Cố Tuyết cười nhạo: "Lúc ông ta để mẹ con các người bắt nạt tôi thì ông ấy có buồn không? Tôi cũng là con gái ruột của ông ấy, vậy mà thứ gì tốt cũng luôn dành cho cô. Mấy năm nay ở nhà họ Cố, lúc nào tôi cũng ăn cặn, uống thừa, mặc lại đồ cũ của cô. Cô cảm thấy với các đối xử thiếu công bằng này, tôi còn hi vọng gì với ông ta hay nhà họ Cố nữa không?"
"Chị... chị hiểu lầm rồi, chuyện đó là do mẹ muốn tiết kiệm..."
Cố Nguyệt Sương vội giải thích.
"Muốn tiết kiệm thì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388040/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.