Bước chân của Niên Bác Văn dừng lại khi nghe Cố Tuyết muốn chuyển về phòng ngủ chính. Lúc trước, sống chết thế nào cô cũng nhất quyết không bước chân vào phòng ngủ chính nửa bước, vậy mà hiện tại... lẽ nào Cố Tuyết thật sự muốn bắt đầu lại với hắn? Liệu hắn có thể ảo tưởng hạnh phúc đang quay đầu lại mỉm cười không?
Thấy Niên Bác Văn đứng như trời trồng tại chỗ, Cố Tuyết lặp lại:
"Em muốn chuyển về phòng ngủ chính, có được không?"
Sợ Niên Bác Văn nghĩ nhiều, cô lại nói tiếp: "Dĩ nhiên là anh cũng sẽ ở cùng với em trong phòng ngủ chính!"
Đến lúc này, tròng mắt của Niên Bác Văn mở to như thể không thể tin nổi những gì bản thân vừa mới nghe thấy, chẳng những Cố Tuyết muốn dọn về phòng ngủ chính, mà còn muốn ở cùng phòng với hắn. Trong trí nhớ của Niên Bác Văn, hắn từng muốn cùng cô ở một chỗ, tuy nhiên, Cố Tuyết đã kháng cự vô cùng quyết liệt, thậm chí cô ấy còn định cắn lưỡi quyên sinh. Chính vì vậy mà hắn buộc lòng để cô ngủ ở phòng khách.
"Em vừa nói gì? Có thể lặp lại không?"
Giọng của Niên Bác Văn run run.
Cố Tuyết không vội trả lời, cô chậm rãi bước lên mấy bậc thang, ngụ ý muốn kéo gần khoảng cách với hắn.
Khi cô và hắn đứng cùng một chỗ, Cố Tuyết mỉm cười mở miệng: "Em nói em muốn dọn về phòng ngủ chính, ở cùng với anh."
"Thật sự em muốn như vậy?"
Niên Bác Văn khó tin hỏi lại.
Có nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-ngay-nao-cung-va-mat-tra-xanh-can-ba/3388035/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.