An Nhu lặng lẽ nhìn Tề Trừng, bất giác nhớ đến kết cục của Trình Thịnh.
Kiếp trước Trình Thịnh bị ba mẹ gửi ra nước ngoài, ở nước ngoài hơn ba năm thì chết ở đó vì tham gia đánh nhau trong một khu phố nào đó.
Tính theo thời gian hiện tại thì có thể Trình Thịnh chỉ còn hai năm nữa.
Nhìn dáng vẻ thất thần của Tề Trừng, An Nhu lại nhìn Tịch Tịch trong tay mình, không khỏi mím môi.
Tề Trừng là bạn cùng phòng, người anh em tốt và là cha đỡ đầu của Tịch Tịch và Thành Mân. Nếu thực sự đợi Tề Trừng rơi vào bể tình này, sau đó nhìn thấy cái chết của Trình Thịnh thì quá tàn nhẫn và đau đớn cho cậu ấy.
An Nhu hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn Tề Trừng.
“Nếu tớ nói chỉ cần cậu rời khỏi Trình Thịnh tớ sẽ cho cậu một triệu thì cậu có làm hay không?”
Tề Trừng ngơ ngác nhìn An Nhu, một lúc sau mới phản ứng lại, phất tay cười nói: “Đừng có nói nhảm!”
“Tớ nói thật đấy.” An Nhu đứng dậy, tìm cái thẻ kho báu nhỏ của mình trong phòng làm việc, đặt nó trước mặt Tề Trừng.
“Trong này có một triệu.” Ánh mắt An Nhu nghiêm túc: “Chỉ cần cậu rời khỏi Trình Thịnh thì tất cả chỗ tiền này đều là của cậu.”
Giọng An Nhu kiên định, nhưng trái tim thì đang rỉ máu.
Không dễ mà tiết kiệm được một triệu này đâu, tất cả đều là tiền kiếm được từ việc livestream, cũng là tiền riêng để phòng hờ đấy.
“Shit?” Tề Trừng không khỏi trợn to hai mắt nhìn An Nhu: “Anh giai ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698318/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.