“Với niềm vui to lớn nhất, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, hai người đã kết thành bạn đời!”
Hội trường hôn lễ vang lên tiếng hoan hô rầm trời, trên mặt Bạch Tiêu hiện lên nụ cười nhẹ, anh vỗ tay, dưới ống tay áo rơi xuống, là dấu ấn đỏ tươi do bị trói.
Tiệc rượu bắt đầu sau khi nghi thức kết hôn kết thúc, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười tươi tắn, đến cả Bạch Sùng Đức cũng tràn ngập ý cười trong mắt.
“Tốt thật.” Triệu Minh Nguyệt một tay ôm bé con, nhìn đôi phu phu đang đứng chụp hình cách đó không xa, vui đến mức không nhịn được phải lau khóe mắt: “Cứ như đang nằm mơ vậy, một năm trước, em chưa từng nghĩ tới một ngày mình có thể tham dự hôn lễ của Sênh Sênh, còn có thể bồng cháu ngoại nữa.”
“Mẹ.” Bạch Tiêu cười cười đưa khăn giấy cho bà: “Hôm nay là ngày vui mà, mẹ đừng khóc.”
Triệu Minh Nguyệt khụt khịt, nhận khăn giấy lau khóe mắt mình, dường như bà nghĩ tới đó nên ngoái đầu nhìn về phía Bạch Tiêu.
“Còn con thì sao?”
“Con sao ạ?” Bạch Tiêu chưa kịp phản ứng lại.
“Em trai con cũng đã kết hôn sinh con rồi đó.” Triệu Minh Nguyệt trách cứ trừng Bạch Tiêu một cái, sau khi cẩn thận liếc Bạch Sùng Đức, bà nhìn về phía Bạch Tiêu, nhỏ giọng nói: “Con và Hạc Minh Sơn kia sao rồi?”
Bạch Tiêu mím môi, cố ra vẻ tự nhiên cười cười, nói: “Con và anh ấy rất tốt.”
“Aiz.” Triệu Minh Nguyệt ôm bé con thở dài: “Con cũng đừng trách ba mẹ, thủ đoạn năm đó của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698310/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.