Khả năng dọn dẹp của Mạc Thịnh Hoan luôn vượt quá sức tưởng tượng của An Nhu, mọi ngóc ngách trong phòng đều được anh lau sạch sẽ, chăn ga gối đệm khăn trải giường không một nếp gấp.
Tiết xuân đến hơi nhanh, An Nhu, thím Dương và thím Phương cùng đi mua câu đối Tết và giấy cắt hoa về, nhìn đường phố nhộn nhịp, đèn lồng đỏ treo trên cây, cùng với rất nhiều gian hàng bán đồ câu đối xuân, các loại câu chúc “Chúc năm mới làm ăn phát đạt” bắt đầu được phát trong siêu thị, hương vị của năm mới dần trở nên đậm đà hơn.
Mua đồ Tết từ trước đến nay luôn là chuyện của thím Dương, An Nhu đẩy xe đẩy trẻ con, lấy danh nghĩa mua đồ Tết mà trắng trợn bỏ đồ ăn nhẹ, nước ngọt không đường và nước có ga vào giỏ hàng.
Công ty của Mạc Thịnh Hoan nghỉ lễ bảy ngày, bắt đầu từ ngày hai chín. Ngày ba mươi thấy An Nhu đã ăn gần hết đồ ăn vặt mua trước đó anh liền đi mua sắm cùng cậu một lần nữa.
An Nhu đưa cho Mạc Thịnh Hoan một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ, thoạt nhìn có hơi quê, nhưng khi đeo lên cổ chú lại bỗng nhiên trở nên cao cấp hơn hẳn.
Khăn quàng cổ ba chín tệ đeo lên trông như ba chục nghìn tệ.
An Nhu cũng lấy cho mình một chiếc, đẹp hơn chiếc màu đỏ thuần sắc của Mạc Thịnh Hoan, trên đó có thêu hình bông tuyết trắng. Hai chiếc khăn miễn cưỡng xem như đồ đôi, đi trên đường nếu có người tinh ý thì chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698304/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.