🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiêm không đau lắm, chỉ như mưa sau cơn hạn, cả quá trình trơn trụ đến không ngờ. An Nhu cầm trong tay một cái nút, chỉ cần cảm thấy đau là có thể ấn vào. Sau khi tiêm thuốc tê rồi, đau đớn dừng lại ở ngưỡng có thể chấp nhận được.

An Nhu ngỡ như mình đang mơ, trong mơ thoang thoảng mùi sữa và mùi ẩm mốc, cậu tỉnh dậy trong căn nhà cho thuê, bên cạnh là hai đứa nhỏ đang đói.

“Tinh Tinh, Lạc Lạc?” An Nhu có chút sững sờ.

“Ba ơi!” Hai đứa nhóc hớn hở lao đến, nũng nịu hôn lên mặt An Nhu một nụ hôn nước miếng.

An Nhu sững sờ một lúc, giống như rơi vào cảm giác ngọt ngào khi tìm lại dược thứ đã thất lạc. Trong mắt có ánh nước, cậu ôm chặt lấy hai đứa con, liên tục hôn lên trán chúng.

“Ba ơi con đói b.” Tinh Tinh cúi đầu, bĩu môi ra vẻ bất bình.

Thấy vậy, An Nhu lập tức bật dậy nấu mì cho hai đứa con, nhà chỉ còn một quả trứng, nấu xong mỗi đứa một nửa quả.

Nhìn hai đứa nhỏ cúi đầu ăn mì, An Nhu cong môi cười, trong mắt tràn đầy yêu thương.

Thật là một giấc mơ dài, An Nhu thấy cuối cùng cũng dành dụm đủ tiền cho hai đứa con đi học mẫu giáo, ngày đầu tiên đi học mẫu giáo, hai đứa khóc thét ôm lấy chân cậu không nỡ buông ra.

An Nhu cũng bị xúc động đến đỏ cả mắt, nhìn thấy dáng vẻ bất lực của giáo viên mẫu giáo, cậu vẫn đành cầm hai tay nhỏ bé đặt vào trong tay giáo viên.

Nhìn hai đứa nhỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698289/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính
Chương 152: Người bảo hộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.