An Nhu chưa bao giờ nhìn thấy người thanh niên này trước đây, nhưng dường như chú biết anh ta.
“Cảm ơn.” Người thanh niên cúi đầu với Mạc Thịnh Hoan.
Mạc Thịnh Hoan khẽ gật đầu rồi ôm An Nhu xoay người rời đi.
“Là ai vậy?” An Nhu tò mò nhìn về phía người thanh niên.
Mạc Thịnh Hoan nhẹ nhàng đẩy đầu An Nhu vào lòng mình, nói khẽ: “Con trai của người lái xe nhảy lầu tự tử năm đó.”
Trong vụ tai nạn đó không chỉ có Mạc Thịnh Hoan và mẹ anh ấy mà còn có một tài xế nữa ở trong xe hơi.
Khi tai nạn xe hơi xảy ra, mẹ của Mạc Thịnh Hoan qua đời, Mạc Thịnh Hoan và tài xế sống sót, nhưng cuối cùng người tài xế đã nhảy lầu tự tử mà không rõ lý do.
“Anh ấy ở đây để...” An Nhu ngước nhìn.
“Trước đó, cậu ta đã xin vào nhà Mạc Thịnh Khang, làm tài xế.” Mạc Thịnh Hoan không nói nhiều, mọi thứ đã quá rõ ràng.
An Nhu thở dài, việc năm đó Mạc Thịnh Khang làm đã hủy hoại cả một gia đình, có kết cục hiện tại cũng là thích đáng.
Tại sao một số người mang danh yêu thương con cái của mình nhưng lại làm những việc mà ngay cả bản thân những đứa trẻ cũng không thể tha thứ?
An Nhu nhìn xuống bụng mình, trong lòng dấy lên cảm xúc, rồi cậu ngước lên nghiêm túc nhìn Mạc Thịnh Hoan.
“Anh Mạc, anh đã từng nghĩ đến chuyện dạy dỗ con mình chưa?”
Nhìn bước đi của Mạc Thịnh Hoan chợt khựng lại, An Nhu khẽ sờ chóp mũi, lương tâm cắn rứt: “Ý em là, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698283/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.