Mạc Thịnh Khang chậm rãi quay đầu lại, đối mặt với Tôn Kiều Lan, hai mắt ông ta đỏ hoe bước từng bước tới gần.
“Sao mẹ có thể làm như vậy...”
“Mẹ không có!” Tôn Kiều Lan vô thức lùi lại lắc đầu liên tục: “Thịnh Khang, Thịnh Khang, con nên tỉnh táo một chút, rõ ràng là do bọn họ cố tình làm ra, cố ý lừa con, cố ý để con nghe thấy.”
“Đứa bé đó rốt cuộc có phải con của mẹ không?” Mạc Thịnh Khang nghiến răng.
“Không!” Tôn Kiều Lan thở dốc, nhìn nắm đấm đang nắm chặt của Mạc Thịnh Khang, giọng nói nghẹn ngào.
“Mẹ chỉ có hai đứa con, là con và Đóa Đóa. Con có nhớ lúc nhỏ mẹ đã dạy con những gì hay không? Để đối phó với kẻ thù con phải đánh bại chúng từ bên trong. Đây chính là cách mà bọn họ đang dùng, là bọn họ cố ý muốn gây mâu thuẫn giữa mẹ và con.
Mẹ có thể thề với con, Tôn Kiều Lan mẹ nếu làm những việc này sẽ chết không yên!”
Mạc Thịnh Khang nhìn Tôn Kiều Lan mắt ngấn nước đang thề độc. Trong đầu hiện lên hình ảnh người phụ nữ đứng trước mặt mình người đã từng đưa ông ta và Mạc Đóa Đóa đi công viên giải trí, mua kẹo bông, rồi ôm hôn lên má mình.
Sau khi ông ta và Mạc Đóa Đóa được ông bà đón về, Tôn Kiều Lan đã dạy hai người nói dối, bảo họ nói là sẽ đến nhà bạn cùng lớp để làm bài tập vào cuối tuần, nhưng thực chất ba người họ lại gặp nhau mỗi tuần một lần, cùng ra ngoài đi chơi.
Dù đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698281/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.