“Anh nhân viên nhỏ” nghe thấy tổng giám đốc tin tưởng quản lý như vậy liền chậm rãi ngước mặt lên, đôi mắt đen láy liếc qua An Nhu, lông mi dài hơi cong lên, đôi môi nhạt màu bất lực khẽ mím.
Anh ngoan ngoãn đứng một bên giống như mèo con bị cướp đi món đồ chơi ưa thích, chỉ có thể lên án chủ nhân bằng ánh mắt bất lực.
An Nhu hít sâu một hơi, chắc chắn là quản lý sai!
“Sao anh ta có thể đối xử với anh như vậy được!” An Nhu vỗ tay lên bàn, lời lẽ đanh thép: “Công ty chúng ta tuyệt đối không cho phép xảy ra loại chuyện bắt nạt nhân viên dưới tầng chót thế này được!”
“Anh nhân viên nhỏ” chớp mắt nhìn An Nhu.
An Nhu nói xong lập tức hơi hối hận, sao có thể để cho anh nhân viên nhỏ dễ dàng đạt được một nửa mục đích như vậy, mình cần phải chống lại cám dỗ chứ!
Vì thế An Nhu lại chuyển chủ đề: “Nhưng về việc tăng lương ấy à, bây giờ tình hình của công ty cũng không tốt lắm, thật sự không có dư tiền để tăng lương cho anh.”
An Nhu thấy Mạc Thịnh Hoan ngẩn ra nhìn mình thì thầm cân nhắc muốn thay đổi cảm xúc của anh: “Hay là, anh dọn dẹp văn phòng này để tôi xem thử nào?”
An Nhu nhìn Mạc Thịnh Hoan thật sự bắt đầu đi tới dọn dẹp mặt bàn, sắp xếp sách chuyên ngành của cậu theo thứ tự từ lớn đến nhỏ, còn nhìn màu gáy sách được sắp xếp ngay ngắn từ đậm đến nhạt.
Ngón tay thon dài quét vào mặt bàn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698268/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.