Bất giác đã hết nửa học kỳ, đảo mắt đã là giữa tháng Năm rồi, Tề Trừng vô cùng hứng khởi chuẩn bị tháng sau Tết Đoan Ngọ về nhà, còn An Nhu càng lúc càng thấy không yên.
An Lâm từng nói, đời trước Mạc Thịnh Hoan đã chết vào đầu tháng Bảy, giờ còn không tới 50 ngày nữa, tuy gần đây chú Mạc chỉ bận rộn thôi chứ sức khoẻ vẫn như cũ, nhưng An Nhu vẫn không yên lòng.
Đi siêu thị cùng Tề Trừng, An Nhu mua hai hộp thực phẩm chức năng, lòng đầy tâm sự.
“Nhu này, vẻ mặt này của cậu là sao đây?” Tề Trừng vừa chọn đồ mua cho người nhà, vừa nhìn An Nhu, “Ai bắt nạt cậu?”
“Không ai cả.” An Nhu lắc đầu, nhìn đồ trong tay mình, “Vị kia nhà tôi càng lúc càng bận, tôi sợ anh ấy không chịu nổi nên mua chút đồ đi thăm Mạc lão gia tử, xem xem ông đã khoẻ lại chưa.”
“Người khác đều hy vọng phu quân hoá rồng, muốn anh ta không ngừng nỗ lực, cậu mềm lòng quá rồi.” Tề Trừng cười hì hì, “Nếu tiểu tiên nam nhà cậu thừa kế Mạc gia, cậu cũng rất có thể diện nha.”
Da đầu An Nhu tê dại, “Thể diện cái búa.”
Đời trước sau khi Mạc Thành Hoàn thừa kế Mạc gia, cũng có không ít người chúc mừng mình, nói câu nào cũng âm dương quái khí, có thể tổng kết đại ý là: Cậu nhìn lại bản thân mình xem, gia thế không tốt, cũng chẳng có năng lực gì, có thể ở bên Mạc Thành Hoàn đúng là phúc ba đời.
Trương Vân vốn đã không thích An Nhu, sau ngày ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698235/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.