Moise nán lại ở trong phòng chưa đầy nửa tiếng đã đi ra, sắc mặt nghiêm túc, đến tìm ông cụ Mạc.
“Tôi có một suy đoán, nhưng mà còn cần phải xác minh.” Moise miêu tả với ông cụ Mạc: “Tôi cần một căn phòng quan sát, bên ngoài có thể nhìn thấy tình hình bên trong, nhưng người ở bên trong không thể nhìn thấy bên ngoài. Bên trong không thể đặt bất cứ thứ gì, vách tường phải là một màu, không có màu sắc thay đổi.”
Ông cụ Mạc không cần nghĩ ngợi, lập tức bảo thư ký Lý đi tìm. An Nhu đứng ở bên cạnh, không hiểu rõ tại sao bác sĩ lại muốn một căn phòng quan sát như vậy.
Cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình, An Nhu quay đầu lại, phát hiện Bạch Tiêu nhanh chóng chuyển tầm nhìn.
Bạch nguyệt quang đang quan sát mình sao?
An Nhu theo bản năng xốc lại cảnh giác, nhìn bắp tay rắn chắc của Bạch Tiêu.
Người này chắc là đã từng huấn luyện.
Hiệu suất của thư ký Lý rất cao, nhanh chóng tìm được một viện nghiên cứu, bằng lòng cho nhà họ Mạc mượn phòng thí nghiệm như vậy.
Chẳng biết có phải khuyến khích ngày hôm qua có tác dụng hay không, Mạc Thịnh Hoan cũng không có nhiều kháng cự đối với lần ra ngoài này. Có điều toàn hộ hành trình đều túm An Nhu, tựa vào đầu cậu, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mọi người cùng nhau đến viện nghiên cứu, Moise và Mạc Thịnh Hoan một mình bước vào phòng thí nghiệm. Mạc Thịnh Hoan vẫn nắm tay của An Nhu, một lúc lâu sau cũng không muốn buông ra.
“Tôi có thể đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-lien-hon-voi-chu-cua-nam-chinh/698169/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.