Tiếng đàn còn chưa kết thúc, Khương Ấu An hơi cúi đầu, vòng tay ngọc hình hoa sen màu đỏ chất ngọc như nước trên cổ tay tinh tế trắng nõn.
"Là Thế tử phi của phủ Thần Nam vương."
Mọi người nín thin không ai dám lên tiếng, mà là chăm chú nhìn cô gái trẻ gảy đàn vui tươi cứ như bức tranh tuyệt mỹ. Không chỉ Khương Cẩm nam sững sờ, cả mấy anh em Khương Khải tầm mắt dường như dính lên người Khương Ấu An.
Ngày xưa nhóc con thích chạy theo sau lưng bọn họ mà hiện giờ con bé cả người như sáng bừng, hào quang chói mắt.
Một khúc nhạc kết thúc, Khương Ấu An đặt nhẹ bàn tay lên dây đàn, ngước mắt lên nhìn ra, chớp chớp đôi mắt to tròn kia rồi cười ngọt ngào khoe lúm đồng tiền, gương mặt tỏa sáng như sao trời.
Trên tòa tháp hoa.
Mặc Phù Bạch ngồi bên cạnh cửa sổ cao, một tay chống đỡ một bên thái dương, mắt phượng đen nhánh xinh đẹp dừng trên thiếu nữ mặc váy mày xanh lam. Dường như anh nhìn thế nào cũng không đủ, trong khi khán giả bên dưới vỗ tay như tiếng sóng đánh vào bờ mãnh liệt, lúc này anh hơi mỉm cười dịu dàng nhìn cô gái ấy.
Nghe tiếng vỗ tay không dứt, Khương Diệu Diệu và hai cha con Mộ Đình Nhi như từ trong mộng tỉnh lại, biểu cảm vẫn giữ kinh ngạc.
"Lão Khương, ông làm cho tôi hai bộ, là bộ giống với người mặc đeo kiếm bên hông đó!"
"Mẹ ơi, con thích chiếc váy trên người Nhị Nha, mẹ cũng giúp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3721355/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.