🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đám đông theo tới hướng náo nhiệt đi tới, Khương Ấu An híp mắt suy tư một lát sau đó cũng đi theo.

Còn chưa đi đến, nhìn từ xa thấy một sân khấu dựng lên, vài cô gái có chút nhan sắc thượng đẳng khoát lên người những bộ trang phục không đồng nhất, ở khán đài mà đi tới đi lui.

"Không phải hát tuồng à?"

"Tuồng gì chứ! Tiết mục do Cẩm Tú Trang tổ chức trình diễn thời trang!"

"Trình cái gì trang cơ? Sao nghe không hiểu gì hết?"

"Nôm na là thưởng thức nhan sắc của các gái trẻ...ồ không phải vậy, mà là trang phục các cô gái mặc, đều sản phẩm mới nhất của Cẩm Tú Trang chế tác."

Bên tai tiếng xì xào bàn tán, Khương Ấu An lạnh nhạt quan sát tất cả.

"Chà, đằng đó không phải con gái lão Trần sao? Ngày xưa gặp qua cảm thấy tư sắc không tệ, hiện giờ trang điểm lên quả thật rất đẹp nha!"

"Tục ngữ nói không sai, người đẹp nhờ lụa, các cô gái ở trên khán đài vừa rồi hết sức hấp dẫn ánh mắt."

"Bé An ơi!"

Lúc này La thị và Khương Dương vội vàng đi tìm Khương Ấu An.

Nơi này người đông khó nói chuyện được, ba người đàn đi tới một nơi khác để nói chuyện.

"Đám người Cẩm Tú Trang này thật quá đáng!" Khương Dương tức giận siết nắm đấm, "Bọn họ khẳng định đi dò la chúng ta, biết được ý tưởng dựng sân khấu biểu diễn thời trang, cho nên cho người gấp rút làm ra mà còn cố ý tổ chức trước chúng ta!"

"Ài, chúng ta vẫn là chậm một bước..." La thị thở dài, giữa mày ưu sầu, "Thời điểm hiện tại người dân và khách tham quan tới rừng Bách Tú vì lòng hiếu kỳ nặng, cho nên người vây xem càng nhiều, tới lúc chúng ta tổ chức tiết mục thì không chừng sẽ không thu hút được nhiều người như vậy."

"Tam thẩm, anh Dương, đừng nóng vội, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng, trận đấu này dù thế nào đi nữa cũng phải thực hiện." Khương Ấu An khích lệ nói.

"Ô kìa, đằng ấy không phải là Thế tử phi của phủ Thần Nam vương sao?"

Mộ Đình Nhi khoe khoang đi tới hướng này, lúc lại gần phát hiện Khương Ấu An trang điểm tỉ mỉ, biểu cảm cô ta hơi sượng lập tức cơn ghen tỵ dâng trào khỏi cổ họng.

Cô ta không chút nghĩ ngợi châm chọc nói: "Thế tử phi của phủ Thần Nam vương, cô ăn mặc như này là có ý định lên sân khấu biểu diễn trang phục à?"

La thị và Khương Dương đồng loạt tối sầm mặt.

"Cẩm Tú Trang các người luôn làm loại chuyện xấu xa!" Khương Dương lạnh lùng nói.

Mộ Đình Nhi đeo khăn che nửa mặt, che đi khuyết điểm rụng răng cửa, nghe vậy càng khoái trá hơn, "Tôi không hiểu anh đang nói cái gì? Đúng rồi, các người cảm thấy Cẩm Tú Trang nhà tôi hôm nay thế nào? Có phải rất mới lạ không?"

Khương Dương tức đến muốn xông lên, vẫn là La thị bình tĩnh nắm chặt tay áo anh.

Mộ Đình Nhi vờ hoảng sợ mở to hai mắt, " Làm cái gì, làm cái gì, Khương Dương muốn đánh người? Ở trước bao nhiêu con mắt, anh không biết xấu hổ nhưng tôi còn muốn mặt mũi đó!"

Sau đó cười càng đắc ý như tiểu nhân.

"Thằng nhãi kia, mày dám động vào sợi tóc của con gái của ông đây thử xem!" ông chủ Mộ cũng tới góp vui.

"Cha à, con gái sợ quá quá!" Ngoài miệng nói sợ, Mộ Đình Nhi biểu cảm đắc ý.

"Con gái, đừng sợ! Cha bảo vệ con!"

Ông chủ Mộ và Mộ Đình Nhi không hổ là hai cha con ruột, cả hai đều chung cái đức hạnh khoe khoang đắc ý.

La thị tức tối, "Ông chủ Mộ, các người chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, dựng sân khấu biểu diễn thời trang rõ ràng là chúng tôi nghĩ ra trước, mà ông thì âm thầm dò la tin tức từ chúng tôi, còn cố ý tổ chức sớm trước chúng tôi!"

"Khương La thị, theo tôi thấy bà đang ganh tỵ chúng tôi ăn nên làm ra, cố ý nói mấy lời này đi! Con gái tôi nghĩ ra được ý tưởng tuyệt vời này, làm sao mà thành ý tưởng của các người?" Ông chủ Mộ nói một hồi chợt ngộ ra một điều nào đó, "Tôi đã hiểu rồi, chẳng lẽ các người cũng muốn dựng sân khấu biểu diễn thời trang như Cẩm Tú Trang? Mắt thấy nhiều người tới xem vì tò mò, người dân và khách tham quan thấy trang phục Cẩm Tú Trang làm ra rất tốt và đẹp mắt, chất lượng càng không nói đến, người tới mua hàng càng nhiều, mà họ Khương các người cũng nổi lên tâm tư bắt chước, cũng không sao cả, nhưng đừng có mở miệng bôi nhọ người khác chứ!"

"Rốt cuộc có phải bôi nhọ hay không, trong lòng các người không có kế hoạch B sao?" Khương Ấu An lạnh lùng nói.

Tuy rằng ông chủ Mộ nghe không hiểu cái gì B, nhưng đại khái hiểu lời đó không có ý tốt lành.

Lại nhớ đến lần bị con ranh này ấn dập đầu với nó, còn liên lụy con gái lớn bị Thánh thương cấm túc, ông khinh miệt nói: "Thế tử phi có vẻ thích trộn lẫn này nọ để nói chuyện nhỉ, có điều không sao cả, lão phu cũng không so đó với cả nhà Tam thúc của Thế tử phi, muốn bắt chước thì cứ bắt chước, rốt cuộc Cẩm Tú Trang đã ăn đến thịt, muốn bố thí chút canh cho các người không phải là không thể, làm ăn mà!"

Nói xong liền cười ra tiếng.

"Cha à, có người muốn trả tiền đặt trước, muốn Cẩm Tú Trang chúng ta làm ra quần áo đó!" Mộ Đình Nhi vờ kinh hỉ nói.

Trong đám đông không biết là ai hô to một tiếng, "Chúng tôi muốn trả tiền cọc trước, tới làm đặt quần áo chỗ Cẩm Tú Trang, ông chủ Mộ có hay không nên giảm gái chút!"

Lập tức có người đi theo phụ họa.

Ông chủ Mộ khóe mắt lóe lên tia sáng, cao giọng nói: "Mọi người, quần áo chất lượng thượng phẩm cũng không giảm giá bao nhiêu, rốt cuộc thì Cẩm Tú Trang chúng tôi coi trọng chất lượng hình thức lẫn ăn mặc thoải mái, có điều mọi người đã ủng hộ nhiệt tình như vậy thì hôm nay Cẩm Tú Trang có ưu đãi cho khách hàng đặt cọc tiền trước sẽ có phần quà đáp lễ lại, dĩ nhiên ai tới trước thì được trước."

Ông chủ Mộ vừa tuyên bố, những bá tánh vây xem cũng rục rịch không yên.

Khương Ấu An sớm nhìn thấu thủ đoạn của ông ta, Cẩm Tú Trang thuê người lẫn vào đám đông kích động cổ vũ người dân để đạt được mục đích.

"Ông chủ Mộ thật hào phóng, tôi phải đặt cho con gái nhà tôi hai bộ váy!"

"Ông chủ Mộ, vừa rồi các cô gái mặc đều là trang phục cho nữ tính, ông có trang phục cho nam không?"

"Có hết! Nam nữ già trẻ hay các phu nhân và em bé đều có hàng." Ông chủ Mộ cười tủm tỉm giải thích.

"Tôi đặt hai bộ!"

"Tôi cũng đặt hai bộ."

Cách không xa nhóm người Khương Ấu An có một đôi mẹ con nhỏ tiếng nói chuyện với nhau.

"Mẹ, cô gái khi nãy mặc váy kia thật xinh đẹp, chúng ta cũng tới Cẩm Tú Trang đặt bộ đó đi?"

"Chờ một chút xem..."

"Mẹ, còn chờ cái gì, ông chủ Mộ có nói, đặt sớm mới có phần quà đáp lễ đó!"

"Vậy thì... ừm, vậy đi, cho con và em trai con một bộ mới."

Mộ Đình Nhi nghe nhiều tiếng bàn tán về Cẩm Tú Trang, trong lòng cô ta cảm thấy rất có thành tựu. Nhìn đi, những người này đang khen Cẩm Tú Trang nhà họ đó.

Ngày hôm nay khách tham quan tới rừng Bách Tú rất nhiều, một truyền mười, mười truyền trăm, nói không chừng Cẩm Tú Trang nhà họ mai sau sẽ vượt qua danh tiếng Cẩm Tâm Lâu nữa đấy.

Nghĩ tới tương lai này, Mộ Đình Nhi tâm tình vui sướng, biểu cảm trên mặt càng thêm kích động.

Mắt thấy không khí náo nhiệt, trả tiền đặt càng nhiều người, ông chủ Mộ cười híp con mắt thành một đường thẳng.

La thị sắc mặt trắng bệch.

Tổ chức sân khấu mục đích chính là mời chào đặt đơn hàng, khách hàng chi tiền đều ở đặt cọc cho Cẩm Tú Trang...

Mà bọn họ tổ chức sau Cẩm Tú Trang, lòng hiếu kỳ khách tham quan và người dân giảm nhiệt, chỉ sợ là...

Chẳng lẽ bọn họ hôm nay chuẩn bị đều uổng công rồi?

"Ông chủ Mộ, hôm nay khách đến thanh toán tiền đặt cọc, nếu lần sau không muốn làm quần áo ở chỗ ông nữa, thì tiền cọc có thể lấy lại được không?" Khương Ấu An cao giọng hỏi ra vấn đề.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.