" Lục tỷ, chị đã về rồi!"
Khương Diệu Diệu liếc mắt nhìn thấy Khương Ấu An đến, lập tức lộ ra tươi cười, chạy tiến lên nói: "Lục tỷ, em nói cho chị một tin tức tốt, em tìm được vị Bạch thần y kia rồi, lúc đầu em còn không biết ông ấy là thần y đỉnh đỉnh đại danh, nhưng sau đó chúng ta hàn huyên một lát, em mới biết được ông ấy họ Bạch nha ~ em nhất định sẽ mời Bạch thần y tiên sinh ra tay chữa trị cho chân anh rể, chị cũng cao hứng phải không ~"
Khương Ấu An lạnh lùng nhìn Khương Diệu Diệu, không mở miệng.
Cao thị vệ cảm giác gã sẽ không kiềm chế được tiến lên đấm chết con nhỏ này.
Má nó! So với nha hoàn bò lên giường chủ tử còn không biết xấu hổ!
Khương Ấu An không nói lời nào, Khương Diệu Diệu lại giở chiêu yếu đuối đáng thương, mím môi khẽ nói: "Lục tỷ, chị đừng giận nữa? Diệu Diệu biết sai rồi..."
"Xem ra, lần trước ở trong nhà Tam thúc, tôi xuống tay còn chưa đủ tàn nhẫn!"
Khương Diệu Diệu nghe vậy, thân mình hung hăng run rẩy, "Lục tỷ, em quỳ xuống nhận lỗi, chỉ cần chị không cần tức giận..."
"Quỳ! Không có sự đồng ý của Bổn Thế tử phi, không được đứng lên!"
Nói xong, Khương Ấu An đá vào Khương Diệu Diệu trên đùi.
"A..." Khương Diệu Diệu kinh hô, quỳ trên mặt đất, nước mắt thi nhau đổ xuống.
Thần Nam vương phi nhíu mày, đang muốn mở miệng, Từ thị vệ bỗng nhiên tiến lên, còn chuyển ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3555980/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.